ZingTruyen.Xyz

Hanh Trinh Tim Kiem Kiep Truoc

Chương 34 : yến hội

Edit & Beta: Lạc Khuynh Hoàng

Notes: chap này dài quá up trước một phần, với nhìu b hỏi nên up lun chứ tính để làm xong hết mới up :p

Tám con sư tử dũng mãnh nhanh chóng được chuyển vào trong cung. Mỗi một con sư tử đều bị nhốt trong cái lồng sắt lớn, ta vừa tới gần chúng nó, chúng nó liền hướng ta nhe răng gầm nhẹ.

Tiểu tử, tưởng ta không trị nổi các ngươi sao .

"bệ hạ, những con sư tử này đặc biệt được mang từ Hạ Ai Cập và Libia." Nhóm người vận chuyển sư tử hướng Ramsess II báo cáo.

Ramsess II gật đầu, chuyển hướng ta, nói:"Ẩn, đám sư tử này ta giao cho ngươi, trước khi xuất chinh, ta muốn nhìn thấy một lũ sư tử biết vâng lời."

"Ta chỉ có thể cố hết sức, có thể đáp ứng yêu cầu của ngài trước khi xuất chinh hay không , ta không dám đảm bảo." Ta nhìn hắn nói.

"Nga?" Hắn nhếch máy, nói:" như vậy thì lúc xuất chinh ta chỉ có thể mang theo ngươi còn hơn là đám sư tử kia, ngươi chọn đi."

Cái gì? Người nào chứ, khóe miệng của ta lại bắt đầu run rẩy .

Trong mắt của hắn tựa hồ hiện lên ý cười.

Ngày kế tiếp, toàn bộ thể xác và tinh thần của ta hoàn toàn đặt hết lên lũ sư tử, địa điểm mà ta huấn luyện đám sư tử chính là sân sau hoàng cung , sau một tuần, rốt cục chúng cũng chịu ngoan ngoãn, dưới sự trợ giúp của phù chú, kết quả thu được cũng không tệ lắm. Trong đó ,một con sư tử có vết đen lấm tấm trên tai trái hình như luôn buồn bực không vui, đối ta cũng cảnh giác .

Một tháng trôi qua, ta cùng đám sư tử cũng càng ngày càng hòa hợp, đơn giản chỉ là cho chúng sự thoải mái và tự do, trừ bỏ con sử tử đốm kia. Ta dùng mọi phương pháp, nịnh nọt, nó đều thờ ơ. Có vài lần, Ramsess II cũng từng ghé xem qua, mỗi lần lũ sư tử nhìn thấy hắn, hung hăn thêm vài phần, dường như đối hắn có chút kiêng kị.

Hôm nay, lúc ta đang trò chuyện cùng con sư tử đốm kia, hắn lại tới nữa.

Hôm nay hắn không mang vương miện, không có vòng cổ cùng vòng tay, trên người chỉ mặc một bộ y phục đơn giản, thắt khố của hoàng tộc, cả người hắn tản ra hào quang chói mắt, không hổ là con trai của thần Mặt Trời, xem ra ta không thể không tin vào truyền thuyết .

"Ẩn, lũ sư tử của ta thế nào?" Hắn bị kích động hỏi, trước kia mỗi lần hắn đến ta đưa đám sư tử đi, nhưng sau đó ta phát hiện chúng không có ý muốn tấn công hắn, hơn nữa có ta bên cạnh, bọn chúng không thể nào tấn công hắn được. Ta bèn gọi chúng vào.

"Thật tốt, ngài xem xem." Ta đứng dậy, huýt sáo, trừ con sư tử đốm tất cả chúng đều vây quanh ta.

"Nhất nhất, thất thất, ngươi đến đây đi."

"Nhị nhị, tứ tứ, các ngươi đi vào trong đó."

"Còn có, tam tam, ngũ ngũ, lục lục, ở tại chỗ."

Đám sư tử thập phần phối hợp với ta, ta liếc nhìn Ramsess II.

Chỉ thấy vẻ kinh ngạc của hắn, tiếp theo sắc mặt hình như không được tốt, , hình như không muốn khoa bộ dáng của ta......

"Đây là tên ngươi đặt cho chúng ?" Hắn trầm giọng hỏi.

"Đúng vậy, gọi như vậy cho tiện, cũng không bị nhầm lẫn." Ta thản nhiên hồi đáp.

"Như vậy," Hắn nhất chỉ về phía con sư tử đốm,"Nó là kêu bát bát sao?"

"Không phải, ngài không phát hiện trên lỗ tai nó có đốm sao? Nó gọi là Đa Điểm." Ta vừa nói xong, liền thấy mặt hắn có chút co rút.

"Sao lại toàn đặt tên quái dị như thế ? » Hắn rốt cục cũng nổi giận .

"Ngài đừng kích động,chỉ là tên thôi mà, bất quá chỉ là một ký hiệu mà thôi, quan trọng là thân mình, tên gọi có gì khác nhau đâu, dễ nhớ là được." Ta không chút hoang mang đáp.

Ramsess II trừng mắt nhìn ta liếc mắt một cái, cư nhiên không nói chuyện.

" con sư tử kia sao lại thế này?" Hắn lại chỉ về Đa Điểm.

Ta lắc lắc đầu, nói:"Không biết, ta có cố gắng thế nào, nó cũng không để ý ta."

Ramsess II tới bên lồng sắt, đứng trong chốc lát, cách lồng sắt thấp giọng bên tai nó nói mấy câu, làm cho ta giật mình chuyện đang xảy ra, Đa Điểm bỗng nhiên có phản ứng, còn ngẩng đầu nhìn Ramsess II, trong mắt có một tia ôn hòa.

Đây là chuyện gì?

"Ngài cùng nó nói gì đó?" Ta nhịn không được hỏi.

"Chính là vài câu Libi đơn giản thôi." Miệng hắn giác hơi hơi giương lên,"Sư tử đến từ Libia trong đám sư tử kia, ta nghĩ có lẽ chính là con này."

"Hèn gì, cho nên ngươi vừa nói tiếng Libi, nó liền phản ứng, thì ra là nhớ nhà." Tâm tình của ta nhất thời thoải mái.

"Ta vẫn đều dùng tiếng Ai Cập nói chuyện với nó, trách không được ta nói khô miệng với nó cả ngày, nó cũng không thèm nhìn ta một lần" Ta căm giận nói.

Ramsess II mỉm cười, tựa hồ còn nói vài câu, tiếp theo còn nói vài câu Ai Cập, luân phiên nói vài câu, tinh thần Đa Điểm bỗng nhiên phấn chấn đứng lên, không giống như dáng vẻ mệt mỏi trước kia.

Ta liếc mắt nhìn Ramsess II, thực nhìn không ra đến hắn còn có mặt này.

Lúc nhìn hắn, hắn bỗng nhiên quay đầu, ta không kịp thu hồi tầm mắt, vừa vặn chạm phải ánh mắt hắn.

Trong mắt hắn hiện lên một chút thâm hắc, lướt qua ánh mắt ta, tuy rằng chỉ với vài giây ngắn ngủi, nhưng ta có chút kinh ngạc, trong mắt hắn tựa như có một sự mê hoặc khó nói.

"Ẩn," Hắn bỗng nhiên mở miệng nói:"vài ngày nữa, các quốc gia khác sẽ phái các sứ thần mang lễ vật tiến cống sang đây, ta sẽ cử hành một yến hội long trọng ta cũng muốn ngươi tham dự."

" không đi được không?" Ta không thể tưởng tượng được hắn nói như vậy bèn thốt lên.

Hắn nhướng mày một cái, trừng mắt,"Ngươi là sứ giả của Miêu Thần sao có thể không tham dự!"

Quên đi, quên đi, nếu còn nói nữa, hắn sẽ tức giận mất......

========================

Ngày sứ thần tiến cống rồi cũng tới nhanh chóng .

Vừa tắm rửa xong, lập tức có năm sáu thị nữ cầm theo nhiều đồ bước vào phòng,đè ta xuống,chải đầu, làm não ta không kịp phản ứng, đây là muốn làm gì?

"Ẩn tiểu thư, bệ hạ phân phó bọn nô tì chuẩn bị cho người thật tốt, để người có thề người đẹp nhất yến hội đêm nay." Một nữ quan lớn tuổi xem xét ta từ trên xuống dưới bèn nói.

"Không, không cần." Ta cảm thấy mình giống như một con sơn dương nhỏ đang chờ người ta làm thịt.

"làm sao được, đây là vương lệnh!" Sắc mặt nữ quan chợt sa sầm, hướng các thị nữ khác ,nói:"Bắt đầu!"

A, không cần a......

Sau một hồi bị tra tấn, rốt cục có nhân cầm bính ngà voi, đổ lê còn có gương Thanh Đồng đặt trước mặt ta,"Ẩn tiểu thư, thỉnh nhìn xem đi."

Ta vừa mở mắt, cái gì a, trước mắt một mảnh mơ hồ, chạy nhanh ra lấy chiếc gương tùy thân, vừa nhìn vào gương ta liền chấn động.

Không thể tưởng được, kết quả so với tưởng tượng của ta tốt hơn...... Rất nhiều.

vùng châu thổ sông Nile sản xuất sơn móng tay từ hỗn hợp rau diếp tử du, hỗn hộp cao thuôc' nhiễm đỏ môi ta, ánh mắt màu đen duyên dáng dùng bột chì họa ra, trên mắt điểm xuyết một ít màu mắt lục sắc chế từ đá phấn Khổng Tước, hai má nhiễm một màu phấn hồng, những đóa sen điêu khắc từ lục tùng thạch, khổng tước thạch,cộng trang sức hoàng kim vô củng chói mắt, trên tóc vương mùi hương từ hương liệu lấy từ Hy Lạp và đảo Khắc Lý ( sorry tra hết google mà chả biết cái đảo này với mấy cái tên hương liệu Ai Cập tên tiếng anh là gì nên ta giữ nguyên tên hán việt T^T thông cảm cho ta ).

Quả nhiên là...... Người nhờ ăn mặc, phật nhờ kim trang ( y chang câu người đẹp vì lụa của Việt Nam ^^ )......

"Đẹp quá a, ẩn tiểu thư, da người trắng thật."

"Thân thể ngài lay động trong gió so với cây cỏ còn muốn uyển chuyển hơn."

Bọn thị nữ đều đứng lên ca ngợi, ta không chút khách khí, tiếp nhận những lời khen ngợi đó, ai lại không thích nghe lời hay đâu.

Cuối cùng thay một cái váy dài màu trắng hoa lệ ta liền bị bọn thị nữ đưa vào trong đại sảnh yến hội.

Vừa thấy khí thế ở đại sảnh này, ta lại bỗng nhiên muốn chạy trốn.

Trong đại sảnh tráng lệ, trưng bày nhiều loại thực vật, hai bên sảnh thoáng thấy nhiều sứ thần sắc áo đa dạng từ các quốc gia khác nhau đang ngồi trên thảm Ba Tư hoa lệ, trước bàn có đầy đủ các loại kiểu dáng mỹ thực, nữ nhạc công thân thể đầy đặn, quần lụa màu trắng trong suốt mỏng manh đang tấu mĩ khúc bằng nhạc khí Ai Cập cổ- Tây Tư đặc, đàn bối ni, đàn nạp Phỉ Nhĩ cùng hai ống mã mục.

Hiện tại nếu đi từ phía sau, cho dù là con mèo cũng sẽ khiến cho mọi người chú ý.

Ta thật sâu hít một hơi, rảo bước tiến lên đại sảnh.

Qủa nhiên, ta đã đoán đúng, vô số ánh mắt từ hai bên đều tập trung vào ta.

Ta tức giận:"gừ" chưa thấy qua mỹ nữ sao,ta thẳng lưng,đầu hướng thẳng về trước, liếc mắt 1 cái, liền nhìn thấy trên người Ramsess II khoác 1 bộ gia khổ thượng hạng.

Hôm nay hắn là người đại diện cho Ai Cập - trên đầu hắn đội vương miện , mái tóc dài đen bóng, đôi mắt được vẽ tinh tế, đôi con ngươi đen huyền kì bí,phối hợp cùng trang phục Á Châu trên người tạo nên một bức tranh diễm lệ. Hắn đeo trang sức chế tác từ đá quý, bên trong còn có một tấm bùa hộ mệnh , quanh người hắn như tỏa ra hào quang khiến người ta chói mắt.

Hắn cũng đang chăm chú nhìn vào ta,ta khó có thể nắm bắt thần sắc của hắn.

Ramsess II nói : "lại đây" ,hắn như đang ra mệnh lệnh cho ta.

Ta do dự chút nhưng vẫn chậm rãi tiến tới, ngồi bên phải ta chính là Neferati, đêm nay nàng thật gợi cảm xiết bao.Bên trái, ngồi đối diện ta là Thái Hậu Tuya.

"Ngồi ở cạnh ta." Thái Hậu bỗng nhiên kéo ta tới ngồi bên cạnh nàng, nàng cùng Ramsess II ra chỗ khác, ta vừa định cự tuyệt,nhưng sợ làm ảnh hưởng đến nhiều người, ta ngồi xuống.Trong lúc vô ý ta trông thấy Thái Hậu chạm mắt với Neferati, Neferati dường như cũng không có ý trách móc, còn Thái Hậu chỉ khẽ mỉm cười.

" Hoàng Đế Ai Cập Tối Cao, xin hỏi cô gái xinh đẹp này là ai ? .Trong phòng, sứ thần bỗng cất tiếng hỏi.

Cô gái xinh đẹp?Ta vóc dáng thấp bé , nước da bánh mật ( da ngăm ấy ), càng làm cho các sứ thần thêm ấn tượng .

Ramsess II liếc ta 1 cái, cười nói:"đây là Thần của Ai Cập.

"Đây chính là người đã chữa khỏi bệnh cho Thái Hậu , khiến cho sư tử phục tùng mệnh lệnh sao?" ,lại có thêm một người xem vào.

Gì chứ, sao ta lại nổi tiếng nhanh như vậy được, không đươc,không được, ta vừa mới đến đây mà......

"Chính là nàng." Thái Hậu mỉm cười.

Dưới một mảnh thở nhẹ nhàng, ta cảm thấy nhiều ánh mắt đang nhìn về phía ta.

Tuy rằng trong lòng có chút hổ thẹn,khóe miệng vẫn không tự giác làm theo ta.

Ramsess II bỗng nhiên mỉm cười, ta nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt.

Ta bỏ hai miếng bánh vào miệng, bánh này quả là đặc sản của Ai Cập, mùi thơm nhẹ, hương vị tuyệt hảo, tan ngay trong miệng, ta vừa ăn vừa đánh giá cũng nhân đó nhìn các vị sứ giả chung quanh.

Các nhóm sứ thần khác cũng rất khác biệt ,sứ giả Numbia mặc áo da thuộc, quần màu đen, trên đầu cắm lông chim,còn đeo nhẩn cùng dây chuyền to tướng , mái tóc đen, không cân xứng , bên cạnh là sứ giả Li Băng có cái mũi cao, thẳng tắp cũng mặc y phục và trang sức hoa lệ không kém...

Còn có..........

" Nếu là Thần của chúng ta , chắc thân thủ không tệ?"

Một người nam nhân lên tiếng, khiến ta bừng tỉnh khỏi mộng tưởng,là 1 vị đeo trang sức dài đến thắt lưng ,mặc hoàng bào dài tay màu hồng lam ,có vẻ trẻ tuổi.

Ramsess II nói:"Như vậy ngươi muốn thế nào, nói ta nghe thử"

Nam tài tử thắt lưng loan hạ nói: "Hoàng Đế Ai Cập Tối Cao,tại hạ là Tô Kéo, chúng tôi đến từ một đất nước Tiểu Á xa xôi, không quản ngàn dặm đến đây, nghe danh Ai Cập phong cảnh hửu tình, lay động lòng người, chúng tôi vô cùng cảm khái, tôi thâ là sứ giả buôn ba khắp nơi rất nhớ nhà , lại nghe Miêu Thần sứ giả thần thông quản đại , hẳn là có thể giúp tôi gặp người nhà ?."

Người Tiểu Á kia tựa hồ có ý định quấy phá, nhưng nếu không đáp ứng, thì người khác sẽ cho rằng Ai Cập xem thường họ, mặt mũi của Ramsess II cũng mất hết, ta liếc mắt nhìn Ramsess II đang ngồi bên cạnh, sắc mặt của hắn rất xấu. Trong lòng bỗng nhiên có chút vui sướng khi người ta gặp họa, ai kêu ngươi khăng khăng đòi ta làm miêu thần sứ giả, ai kêu ngươi nhất định bắt ta phải tới tham gia yến hội này, giờ thì cho ngươi biết mặt. Yêu cầu đó buộc ta phải dùng pháp thuật cấp độ cao , tổn thương nguyên khí, ta đang lo lắng. "Nếu là miêu thần sứ giả, chuyện này hẳn là có thể làm được ." Neferati nãy giờ không nói gì ,bỗng nhiên mở miệng. Xem ánh mắt của nàng ta rõ ràng mang theo một tia khinh thường cùng với - địch ý. Phía Dưới bỗng nhiên yên tĩnh một mảnh, mọi người tựa hồ đều chờ câu trả lời của ta, loại tình thế này,cũng giống như không có lựa chọn nào khác ngoài con đường sống . "Đương nhiên có thể, Tô đại nhân." Ta cất cao giọng nói, đứng dậy đi tới trong đại sảnh.Lấy ra vài phù chú, nhắm mắt niệm chú văn, không bao lâu, chỉ thấy phù chú hé ra ,nhập xuống đất, ánh sáng màu lục bay một vòng rồi hướng ra phía ngoài , dần dần, biến thành một cái ao bích sắc, ánh sáng chói lòa, nước gợn nhộn nhạo, phía dưới mọi người phát ra một thanh âm nhỏ ,ta lấy tay chỉ vào trì mặt, tiếp tục nhớ kỹ chú văn, bỗng nhiên trì trên mặt ẩn hiện ra bóng người, sứ giả kia hiển nhiên là chấn động, lập tức tiến về phía trước hai bước, bóng người nhìn càng ngày càng rõ ràng , biểu tình trên mặt là khó có thể tin. Trên mặt nước hiện ra là một vị nữ tử trẻ tuổi,cùng hai tiểu nam hài tử đang chơi đùa, có thể nhìn ra được bọn họ rất khoái trá. "Mã đế! So Song Lạc! Mại Kéo!" Hắn lớn tiếng la lên , vẻ mặt kích động không thôi.Hình ảnh dần dần mờ đi, hắn tựa hồ còn đắm chìm trong hình ảnh vừa rồi , trên mặt nước kia chính là vợ con hắn. "Thế nào hả?" trên mặt Ramsess II hiện lên một tia đắc ý. "Ta......" Hắn nhất thời nói không ra lời. "Chờ một chút," Ta lại xuất phù chú ra, nhưng ở trong nước, chú văn ở giữa, trên mặt nước bỗng nhiên chớp lên,không bao lâu, một nụ hoa sen từ trong nước mọc ra, nụ hoa chậm rãi to dần ra, to lớn , cuối cùng nở rộ thành Đóa Bạch Liên, bên cạnh ao sương trắng lượn lờ, trong sảnh đột nhiên xuất hiện cảnh trí tuyệt vời làm cho bốn phía lặng ngắt như tờ. Ta xoay người hái một đóa Bạch Liên, nhẹ nhàng phóng tới trong tay tô kéo,nói: "Khi nào Về nhà, đừng quên tặng cho người nhà ngươi, đoá sen tượng trưng cho hòa bình vĩnh viễn ở Ai Cập ." Tô kéo bất khả tư nghị nhìn hoa sen trong tay , bỗng nhiên "bịch" một tiếng liền quỳ xuống, "Quả nhiên, quả nhiên là miêu thần sứ giả, vừa rồi mạo phạm, xin người trăm ngàn lần tha thứ cho ta vừa rồi mạo phạm......" Hắn như vậy mà quỳ, ta lại không biết nên làm như thế nào cho phải, "Miêu thần sứ giả, xin người ban cho chúng tôi đoá hoa sen đại diện cho hoà bình vĩnh viễn ở Ai Cập ." phía Dưới tất cả đều thỉnh cầu, ta giương tay lên, trong ao, hoa sen bay về phía nhóm sứ giả. Phân chia hoa sen xong, ta lại phất tay, cái ao lập tức biến mất, chỉ nhìn thấy một tấm phù chú nhẹ nhàng rơi xuống dưới. Ta tiếp được phù chú, bỏ vào trong bao tùy thân, xoay người đi tới vị trí của chính mình . "Kỳ thật, có một việc ta muốn tuyên bố." Thái Hậu bỗng nhiên mở miệng , "Miêu thần sứ giả, không bao lâu nữa sẽ trở thành Vương phi Ai Cập . "Cái gì, cái gì! Ta chỉ thấy trong đầu chấn động, là ta nghe lầm sao? Khốn kiếp, ta nếu không phải lưu lạc đến đây thì sao phải rơi vào tình cảnh này chứ, hơn nữa cái tên Pharaoh này về sau còn có rất nhiều con. " Mẫu hậu, quyết định này rất qua loa , bệ hạ không đồng ý đâu." sắc mặt Neferati liền thay đổi. Thái Hậu thản nhiên cười, nói: "Như vậy, bệ hạ có đồng ý hay không?" Ramsess II bình thản nhấp một ngụm rượu nho, thản nhiên nói: "Ta không có ý kiến." Dưới điện nhất thời vang lên tiếng chúc mừng vang dội. "Bệ hạ....." sắc mặt xanh mét, nhưng cũng có tia bất đắc dĩ. "Vương hậu, đây là vì phồn vinh của Ai Cập, bệ hạ có càng nhiều thê tử, thì càng có nhiều người kế thừa." trong mắt Thái Hậu hiện lên một tia thắng lợi ,đắc ý.Ta dường như có thể hiểu được , ta hoàn toàn bị lão thái bà này lợi dụng, bà ta dùng ta để đả kích Neferati, mà Ramsess II lại đồng ý hôn sự này, hơn phân nửa cũng muốn lợi dụng danh nghĩa sứ giả của thần gì đó làm cho nước láng giềng càng thêm kính sợ Ai Cập . Bất cứ là người nào ! Ta cũng sẽ không cho phép các ngươi tự tiện quyết dịnh chuyện của ta!Ta đứng dậy, lớn tiếng nói:"Ta không đồng ý!"



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz