ZingTruyen.Xyz

Fanfic One Piece Shanks X Buggy Cau La Nguoi Cua Toi

Gaban nhìn bến cảng, nơi băng hải tặc Roger vừa cập bến tàu của họ, và cau mày.

“-Thật là kỳ lạ. Tất cả người dân đang ở đâu rồi?”Cậu lẩm bẩm một mình.

Bởi vì thực sự không có thấy một người dân ở đâu cả. Đó là giữa ban ngày và đó là một thành phố khá lớn, vì vậy bến cảng chắc hẳn đã nhộn nhịp với hoạt động. Bến cảng có rất nhiều tàu khác neo đậu, nhưng không thấy thủy thủ nào chăm sóc họ. Có rất nhiều cửa hàng xung quanh bến cảng, và hàng hóa như trái cây, lưới đánh cá, và thịt đều được trưng bày chờ mua, nhưng không có khách hàng hoặc người bán hàng nào ở đó để kinh doanh.

“-Này, Rayleigh!” Gaban gọi là thuyền phó.

“-Cậu có chắc thành phố này có người sinh sống không? Nó trông rất hoang vắng đối với tôi. Nó không phải là thị trấn ma đầu tiên mà cả đoàn gặp phải.”

Rayleigh, người đang đi xuống từ đài quan sát, nhìn người bạn của mình.

“-Tôi già rồi, nhưng tôi có thể thấy rằng, tôi thấy mọi người di chuyển lên trên các bến tàu khi thành phố lần đầu tiên xuất hiện. Tôi nghĩ Roger đã khiến họ sợ hãi. ”

Gaban có vẻ không bị thuyết phục và liếc nhìn thành phố, cố gắng phát hiện bất kỳ chuyển động nào.

“-Cậu có chắc chắn về điều đó không? Tôi chắc chắn không thể nhìn thấy bất cứ ai.”

“-Rayleigh nói đúng đó, Gaban.”

Gaban, Rayleigh và mọi người khác trên boong đều quay sang thuyền trưởng của họ, người vừa mới ra khỏi cabin ,thuyền trưởng với Rayleigh kéo theo.

Roger tiến lên một bước và đặt tay lên lan can với một nụ cười nhẹ.

“-Có rất nhiều người sống ở đây, trên thực tế là còn nhiều người sống hơn là đằng khác.”

Gaban hơi nghiêng đầu sang một bên, như thể đang chăm chú lắng nghe điều gì đó mà chỉ anh mới có thể nghe thấy.

“-Và tất cả bọn họ đang tập trung ở khoảng ba trăm mét.”

Nụ cười của Roger ngày càng rộng hơn.

“-Có vẻ như họ đang kết hợp với nhau để tạo thành một nhóm để thực sự chào đón chúng ta. Có vẻ như chúng ta sẽ nhận được sự chào đón nồng nhiệt đây.”

Tất cả thuyền viên bên cạnh Roger đều bật cười trước giọng điệu phấn khích của Roger. Nhìn thấy thuyền trưởng như vậy khi nghĩ đến việc dân làng giận dữ đến vẫy những người ném đá vào họ có thể là nguyên nhân khiến hầu hết các thủy thủ đoàn lo lắng, nhưng không phải điều này. Đi du lịch với Gol D.Roger có thể giúp bạn làm quen với mọi thứ và mọi thứ.

Langram nhìn thấy chuyển động từ khóe mắt của mình. Anh liếc mắt và thấy bắt đầu có một hàng dài người từ sâu trong thành phố đi ra.

“-Uh, thuyền trưởng?” Langram ngập ngừng nói.

“-Có vẻ như họ đã tập hợp xong.”

Roger vỗ tay và quay sang các đồng đội của mình, nụ cười kiên định vẫn còn trên khuôn mặt.

“-Được rồi, các bạn! Hãy gặp gỡ những người dân địa phương.”

Buggy đã đợi một lúc như thế này.

Cậu được yêu cầu ở lại boong với Shanks và Langram, như Rayleigh nói,

“-Hãy xem băng hải tặc Roger làm mọi thứ như thế nào”. Rayleigh nhắc cậu

Buggy có thể tưởng tượng người đàn ông đó. Rốt cuộc, những kẻ này là hải tặc và thị trấn này trông khá dễ dàng để cướp bóc.

Nói chung, đó là một ý tưởng rất thông minh về phía họ khi khiến cậu phải theo dõi vụ nổ súng. Thuyền trưởng và cánh tay phải của Roger có lẽ đã hiểu rằng nếu cậu thấy họ tàn nhẫn như thế nào đối với dân thường, cậu sẽ sợ hãi hoặc ấn tượng đến mức cậu sẽ tham gia vào phi hành đoàn mà không cần phải kêu ca gì thêm. Chắc hẳn họ đã quá mệt mỏi khi phải chờ đợi cậu tham gia cùng họ theo cách riêng của mình.

“-Chà, họ sẽ không ngạc nhiên lắm khi trở về sau vụ cướp và biết tôi bỏ trốn chứ?” Buggy tự cười lẩm bẩm một mình.

Khi biết rằng họ đang đến gần một hòn đảo, cậu bắt đầu chuẩn bị cho cuộc chạy trốn. Cậu đã trộm được một ít bánh mì, một ít nước, một ít thịt và thậm chí còn lấy được một số tiền vàng từ tích trữ nhỏ của bọn hải tặc. Buggy thực sự ngạc nhiên vì vẫn chưa có ai bắt được mình. Cậu chỉ có thể hy vọng vận may của mình sẽ giữ được trong vài giờ tới.

Cậu đã ở cùng băng hải tặc Roger được một tháng và đây là hòn đảo đầu tiên mà bọn hải tặc thả neo kể từ khi rời khỏi quê hương của cậu. Đây là cơ hội để cậu trốn thoát và cậu biết rằng nếu nỗ lực thất bại, có lẽ sẽ không có lần hai, ít nhất là không cho đến khi họ đến một hòn đảo khác. Và ai biết được điều gì có thể xảy ra giữa hòn đảo này và hòn đảo tiếp theo? Chưa kể điều gì sẽ xảy ra nếu họ phát hiện ra cậu đã ăn trộm đồ của họ.

Mặc dù những tên hải tặc cố gắng thuyết phục cậu rằng họ sẽ không làm tổn thương cậu, Buggy khá chắc chắn rằng nếu họ phát hiện ra cậu đã đánh cắp nguồn cung cấp từ họ và cố gắng trốn thoát, mọi thứ sẽ không diễn ra tốt đẹp cho cậu. Hoặc họ sẽ giữ cậu cho đến khi cậu quyết định gia nhập băng ngu ngốc của họ hoặc sự kiên nhẫn của họ sẽ cạn kiệt hoàn toàn và họ sẽ giết cậu. Cậu sẽ không để bất kỳ điều gì trong số đó xảy ra. Cậu phải trốn thoát ngay bây giờ!

Những hải tặc gần như không đến được bờ biển khi người dân thị trấn đuổi kịp chúng. Tất cả họ đều là đàn ông và phụ nữ trong độ tuổi chiến đấu. Tất cả đều mang theo vũ khí ngẫu hứng, chẳng hạn như dao lớn, búa và cán. Mặc dù đông hơn số cướp biển ít nhất 10 đến 1 và trông khá khó khăn đối với một loạt người dân thị trấn, Buggy biết những người này sẽ không có cơ hội chống lại bọn hải tặc.

Một người đàn ông to lớn, vạm vỡ, tóc hoa râm khoảng sáu mươi tuổi dẫn đầu nhóm. Ông ta là người duy nhất mang thứ có thể gọi là vũ khí thực sự. Đó là một thanh trường kiếm khổng lồ màu bạc có cán rổ. Cạnh của nó chắc hẳn đã được mài một lần, nhưng thời gian và dường như, việc sử dụng thường xuyên đã làm lưỡi dao bị xỉn màu đi đáng kể. Buggy đoán rằng :

“-Nhưng tôi cá rằng ông ta đó đã giết rất nhiều những tên hải tặc khá là sừng sỏ.”

Tuy nhiên, khi so sánh với thuyền trưởng và thuyền phó, thậm chí ông ta đó còn nhợt nhạt hơn.

Ông già dừng lại cách thuyền trưởng khoảng sáu bước chân và bắt gặp ánh mắt của ông ta với vẻ quyết tâm dữ dội.

“-Tôi là Graves, thợ rèn của thị trấn này. Tôi đến với tư cách là đại diện của thị trưởng và tôi sẽ đưa ra một lời cảnh báo cho ngươi, và một lời cảnh báo duy nhất: Hãy ra khỏi đây. Đây là thành phố của chúng tôi... ”

Ông ta vung thanh kiếm lớn của mình bằng một tay và chĩa nó vào băng hải tặc.

“- ... và chúng ta sẽ giết nếu một tên hải tặc bẩn thỉu nào đó cố gắng lấy nó khỏi chúng ta! ”

Bài phát biểu của ông đã mang lại sự can đảm cho những người dân thị trấn đứng sau ông, khiến họ hét lên những lời đe dọa với bọn hải tặc.

“-Cút ngay, hải tặc!” một người phụ nữ lớn tuổi hét lên sau người thợ rèn.

Một trong những người đàn ông trẻ hơn ở tiền tuyến bước tới và nâng cây chĩa ba lên.

“-Chúng tôi không muốn bọn hải tặc trong thành phố của chúng tôi!”

Chẳng bao lâu sau, tất cả các loại đe dọa và lăng mạ đổ dồn lên những tên hải tặc.

Trong cuộc trao đổi này, Buggy từ từ, từ từ rời khỏi Shanks và Langram, những người đang hoàn toàn chăm chú vào những gì đang xảy ra ở bến tàu. Cậu từ từ tiến về phía mạn phải của con tàu, hy vọng hai người họ sẽ không nhận ra cậu đang làm gì. Cậu đã giấu đồ của mình sau một trong những thùng nước để phòng khi có cơ hội trốn thoát, và bây giờ cậu đã làm được.

Thời điểm này ở đây là cơ hội hoàn hảo. Ngay sau khi những tên hải tặc bắt đầu xâm chiếm thành phố, cậu sẽ biến mất và ở càng xa chúng càng tốt. Cậu chưa biết mình sẽ ra khỏi hòn đảo như thế nào, nhưng cậu sẽ tìm ra sau khi trốn thoát khỏi nơi này đã. Cậu đã luôn muốn làm điều này trước đây.

Trên các bến tàu, người dân thị trấn ngày càng tức giận và mất kiên nhẫn. Băng hải tặc Roger đang đứng yên chờ lệnh của thuyền trưởng. Rayleigh liếc nhìn Roger, lúc này vẻ mặt khó hiểu.

“-Chúng ta nên làm gì đây, thuyền trưởng?”

Roger chỉ trừng mắt nhìn những người dân thị trấn giận dữ một lúc trước khi lắc đầu nhẹ với Rayleigh.

“-Xem ra chúng ta không có lựa chọn.”

Roger tiến vài bước về phía Graves, khiến người dân thị trấn bình tĩnh lại, nhìn người thuyền trưởng sợ hãi tiếp cận thợ rèn. Roger dừng lại ngay trước Graves, và khi hai ông lớn nhìn nhau sự căng thẳng càng tăng lên gấp bội.

Vậy đó ... Buggy lùi lại một bước. - Cứ từ từ từ...

Roger đã cắt ngang cuộc đối đầu của mình với Graves để theo dõi những người đứng sau thợ rèn. Đôi mắt xuyên thấu của Roger khiến một số người dân trong thị trấn phải trằn trọc, nhưng hầu hết họ đều giữ vững lập trường.

Buggy nhân cơ hồi đó cậu sẽ cầm lấy đồ đạc ,nhảy xuống nước ,và bơi nhanh nhất có thể ...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz