ZingTruyen.Xyz

Eidt Sau Khi Bi Ep Tro Thanh Dai Su Huyen Hoc Duy Mac Dang Hoa

Xã hội hiện đại đôi lúc có những chuyện tâm linh cũng không có gì lạ, đạo sĩ cũng có chứng nhận hợp pháp của đạo sĩ, con sâu làm rầu nồi canh là những người livestream bán đồ như thế này, còn bán cả đồ nguyền rủa.

Thang máy đi lên, hai người bước vào, Hứa Như Trần chưa bấm nút thì đã nghe răng rắc một tiếng, đèn nút bấm thang máy tắt ngúm.

Hứa Như Trần bấm nút mở cửa, không có phản ứng.

Y khó hiểu, một lát sau mới nhớ ra lúc chuẩn bị đi lên Phạm Hiểu đã nhấn nút, không phải chứ, lâu thế rồi mà vẫn linh nghiệm sao?

Liên lạc với phòng bảo vệ, chắc chắn có người sẽ đến xử lý ngay Hứa Như Trần mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại thấy Thẩm Tín đang chơi điện thoại như thể chuyện này chỉ là muỗi.

Thật sự quá bình tĩnh.

Nếu đọc được suy nghĩ của Hứa Như Trần, Thẩm Tín nhất định sẽ nghĩ: Ngây thơ quá. Cậu bình tĩnh là vì không thấy trong số mệnh của Hứa Như Trần có kiếp nạn này, chứng tỏ thang máy hỏng nhưng không gặp nguy hiểm, không nguy hiểm thì không phải cuống.

"Anh đang xem vì vậy?" Hứa Như Trần ghé lại gần.

"Lịch sử livestream của người kia." Thẩm Tín vừa xem vừa nói: "Chức năng hay thật."

Chủ phòng live tên là Quỷ Tiêu Dao, streamer huyền học danh không chính, mới xuất hiện 2 tháng gần đây, mỗi tuần livestream 1 lần, mỗi lần nửa tiếng, đi kèm với mỗi lần livestream là 10 con búp bê trên kệ, mỗi con 3k tệ, lần nào cũng bán sạch hàng.

Nhấn vào kệ hàng sẽ đọc được bình luận.

Trà Chanh: Đỉnh thật! Hắn rơi từ trên núi xuống rồi!

chủ tiệm trả lời Trà Chanh: Chúc mừng quý khách báo thù thành công!

QINGlin: Cảm ơn đại sư! Đối thủ không đến thi được vì lí do bất ngờ, tôi tìm được việc rồi, tốt quá trời!

chủ tiệm trả lời QINGlin: Chúc mừng quý khách bước vào cuộc sống mới!

Lâm Sương Chó:...... Thầy chết rồi, cảnh sát đến trường, tôi có bị bắt không? Tôi hơi hối hận rồi.

chủ tiệm trả lời Lâm Sương Chó: Xin đừng lo lắng, không ai biết quý khách liên quan đến chuyện này, dù có tìm ra được tiệm thì cũng sẽ không liên lụy đến quý khách đâu ạ.

Hứa Như Trần đọc bình luận mà nhíu mày, "Cái này là thật sao?"

"Lượt mua không dưới 100, nói cách khác có hơn 100 người bị hại."

Thẩm Tín nhìn những dòng bình luận, một lát sau mới mở miệng, "Anh ghét người giàu."

Hứa Như Trần sửng sốt.

"Một con 3k, một tuần bán 10 con, một tháng 12 vạn... Tiền dễ kiếm vậy sao?"

"Trong tình huống phi pháp thì tiền đúng là dễ kiếm thật, nhưng vấn đề là kiếm tiền không được phi pháp." Hứa Như Trần trả lời: "Dù là kiếm tiền dựa vào vùng xám, nhưng tại sao lại phải bán những thứ loạn thất bát tao? Mấy loại bùa đổi vận ngọc đổi vận không được sao?"

"Hiệu quả không rõ rệt, khó mà lôi kéo được tâm lý người xem." Thẩm Tín không nhìn y, giọng điệu cũng có vẻ bình tĩnh. Lúc Thẩm Tín không cười, không khí lạnh lẽo xung quanh cậu càng thêm nặng, "Em nghĩ nhận được ít ơn huệ sẽ hả giận hơn, hay kẻ thù đột nhiên chết sẽ hả giận hơn?"

Chẳng có gì kích thích hơn kẻ thù đột nhiên chết.

Trên đời có người cao thượng, nhưng không phải ai cũng vậy. Rất nhiều người hận người khác đến mức muốn họ chết đi, nhưng đa số đã chọn kiềm chế bản thân.

Hứa Như Trần cũng hiểu rõ đạo lý này, y yên tĩnh dựa vào vách thang máy.

Y im lặng, Thẩm Tín cũng im lặng, buồng thang máy không một tiếng động, Hứa Như Trần lúc này mới hậu tri hậu giác nhận ra họ đang ở trong cùng một không gian nhỏ hẹp.

Khoảnh khắc nhận ra, bầu không khí mập mờ trỗi dậy, lòng người là thứ khó bề thao túng, biểu lộ cảm xúc cũng khó che giấu. Lúc Hứa Như Trần hoàn hồn mới phát hiện mình đã nhìn chằm chằm Thẩm Tín rất lâu rồi.

Y vội dời mắt, lại nhịn không được mà nhìn sang lần nữa.

Chỉ là lúc này Thẩm Tín đã buông điện thoại, cứ thế, y bất ngờ chạm mắt cậu.

Thẩm Tín đẩy kính râm, hỏi y, "Nhìn anh làm gì?"

"Không......" Hứa Như Trần ho khan một tiếng, "Em có chuyện này hơi tò mò."

"Chuyện gì?"

Đầu óc Hứa Như Trần hỗn loạn, lúc nãy y chỉ nói bừa thôi, Thẩm Tín trả lời vậy làm y hoàn toàn không biết nói sao để kéo dài cuộc trò chuyện.

"Là....." Hứa Như Trần nhớ lại chuyện Phạm Hiểu từng hỏi mình, "Anh có thấy được nhân duyên của một người không?"

Hỏi, hỏi mất rồi!

"Nhân duyên?" Thẩm Tín kỳ lạ nhìn Hứa Như Trần, "Em định chiêu vận đào hoa hay muốn cưới ai?"

"Đường tình duyên có trắc trở không ạ? Tất nhiên nếu biết được bạn đời là ai thì cũng không tệ."

Thẩm Tín tặc lưỡi, trả lời: "Thế phải thêm tiền."

"Thêm!"

"Không biết." Thẩm Tín trả lời rất chưng hửng, "hôn nhân đối với cuộc sống không nhất thiết là đại sự, anh chỉ thấy được những sự kiện lớn trong đời người thôi, về phần em thì hẳn là đường tình bấp bênh, cả đời không lập gia đình."

Nói cách khác: Không biết đối tượng kết hôn là ai?

Hứa Như Trần nghĩ bụng: Đường tình bấp bênh là tiền đề hay kết quả của cả đời không lập gia đình?

Nếu là tiền đề thì không hẳn là chuyện xấu, dù gì y cũng thích đàn ông, cả đời không kết hôn mới bình thường; Nếu là kết quả, cả đời không lập gia đình nên đường tình bấp bênh, vậy có chứng tỏ có lẽ Thẩm Tín không biết y thích đàn ông.

Đại đa số đàn ông sẽ cảm thấy kết hôn với người khác giới mới là chuẩn mực của tình duyên thuận lợi nhỉ.

Cũng chẳng biết nên thở phào hay thở dài nữa.

Lúc này Thẩm Tín có vẻ đang chơi điện thoại nhưng thật ra là không, kính râm che khuất mọi biểu cảm phức tạp của cậu.

Không phải đâu nhỉ? Hứa Như Trần bảo mình xem đường tình duyên? Nếu Thẩm Tín không biết y thích mình thì đã xem giúp y thật rồi.

Thăm dò rõ mười mươi.

.....Khá thú vị đấy.

Vậy là Thẩm Tín tháo kính nhìn y, "Bạn Tiểu Hứa thích người thế nào?"

"Dạ?" Hứa Như Trần mờ mịt.

"Anh xem trong số mệnh em có nhân vật quan trọng nào giống thế không." Thẩm Tín cười tươi, "Nói không chừng là người yêu định mệnh đấy."

Hứa Như Trần trầm ngâm, sao y có thể nói mình thích Thẩm Tín được? Không được đâu!

"Em thích người năng động." Cuối cùng Hứa Như Trần nói như vậy.

"Năng động thế nào?"

"...... Gặp mới biết." Hứa Như Trần căng da đầu nói: "Nếu bắt buộc phải nói thì tính cách của đàn anh rất ổn."

Thẩm Tín cười, cậu hỏi: "Em thích anh hả."

Hứa Như Trần trố mắt.

Ngay lúc này, răng rắc, cửa thang máy mở, Phạm Hiểu đứng ngờ nghệch ngoài cửa, Hứa Như Trần và Thẩm Tín đồng thời nhìn hắn.

Phạm Hiểu vô thức lùi một bước, sau đó mới thật cẩn thận mở miệng, "Ờm, tớ đến không đúng lúc hả?"

"Sao không đúng lúc? Cậu muốn tham khảo quan điểm yêu đương của Tiểu Hứa tổng không?" Thẩm Tín rất bình tĩnh, "Có vẻ em ấy thích kiểu tính cách giống tôi, Tổng giám đốc Phạm có quan hệ xã hội rộng, có tìm được cô gái nào danh gia vọng tộc nào như vầy không?"

Phạm Hiểu:......

Hắn không nhịn được mà liếc Hứa Như Trần, quả nhiên thấy được ánh mắt tuyệt vọng sụp đổ của y.

Thật đáng thương.

Ra khỏi thang máy, nhân viên bảo dưỡng lập tức bắt tay vào xử lý, Thẩm Tín hỏi Phạm Hiểu: "Chuyện của cậu giải quyết xong rồi hả?"

"Dạ, bắt viết đơn từ chức rồi."

Thang máy hỏng không đi được, Phạm Hiểu bảo Thẩm Tín và Hứa Như Trần vào văn phòng ngồi.

Ở trong văn phòng, Phạm Hiểu kể hết mọi chuyện mình biết.

Hoá ra Lão Hồ làm thế chẳng qua cũng là vì hai chữ lợi ích.

"Sau khi hoàn thành đơn hàng gần đây nhất em đã cộng thêm tiền thưởng cho họ, người tham gia được thưởng nhiều hơn người không tham gia một ít,  ai ngờ vậy mà tên đó cho là em bất công." Phạm Hiểu âu sầu day huyệt Thái Dương, "Gã càng nghĩ càng bực, còn uống rượu nữa, đúng lúc lướt trúng livestream bán búp bê nguyền rủa."

"Mua con búp bê đó trong lúc say."

Hứa Như Trần cũng không nghĩ gã nói thật, "Gã nói gì cậu đừng tin, con người luôn tự tô đẹp cho mình."

"Tớ biết, mặc kệ gã có cố ý hay không, nhưng làm thì đã làm rồi, còn chống chế nữa?" Phạm Hiểu nhìn búp bê xui xẻo trên bàn, "Tớ hỏi rất nhiều về chủ phòng live đó."

"Nghe nói là streamer mới, khác mấy đạo sĩ đổi vận bình an, hắn chủ trương báo thù nên khá nổi tiếng."

"Sau khi đặt búp bê sẽ có khách gửi thông tin cơ bản của người bị ếm, tức là ngày sinh, họ tên và hình ảnh người đó."

Đây cũng là lí do khuôn mặt của con búp bê khá giống Phạm Hiểu, vì Lão Hồ thật sự đã gửi ảnh hắn, bên kia làm búp bê dựa theo đó nên tất nhiên sẽ tương tự.

Sau khi xử lý xong, Phạm Hiểu cũng đọc bình luận, càng đọc mặt mũi càng khó coi.

Hầu hết bình luận đều nói người bị ếm đã chết hoặc gặp xui xẻo, nói theo cách của chủ phòng là: Chết ngoài ý muốn.

Thế mà Lão Hồ mua con búp bê này để nguyền rủa hắn, vậy không phải cực kì muốn hắn chết sao?!

Dù pháp luật không trừng trị được thì Phạm Hiểu cũng không định dễ dàng buông tha cho gã đâu.

"Tớ sẽ xử lí Lão Hồ, nhưng streamer đó thì sao?" Phạm Hiểu hỏi: "Tên đó bán búp bê nguyền rủa thủ công, rốt cuộc thứ này đã hại bao nhiêu người rồi? Có tố cáo được không?"

"Nói thôi cũng chẳng ích gì, chỉ còn cách báo cáo livestream như đàn anh nói thôi." Hứa Như Trần nói: "Hành vi này được coi như mê tín dị đoan, ít người tin, không ai nghĩ một con búp bê có thể nguyền rủa chết người."

Phạm Hiểu nhíu mày, "Vậy đành phải thả tên đó đi sao? Anh Thẩm."

Đối với Phạm Hiểu, hắn sẽ trả thù Lão Hồ, nhưng để cái tên bán búp bê nguyền rủa chạy thoát cũng rất khó chịu.

Thẩm Tín ngồi trên ghế nghe họ thảo luận, chưa nói gì thì bỗng có tiếng lạ, mọi người nhìn nhau sau đó đồng thời hướng về phía màn hình máy tính bên cạnh.

Sau khi tìm được phòng livestream Lão Hồ vẫn chưa tắt, Quỷ Tiêu Dao ngừng live đột ngột, ngưng bây giờ lại một lần nữa online.

"Bạn cùng nghề quá đáng lắm."

Một âm thanh kỳ quái, có lẽ đã qua chỉnh sửa bằng AI, kiểu giọng phát ra từ cuống họng pha với tiếng rè, át hoàn toàn giọng gốc của người đàn ông.

Sau khi có thông báo live, vài người chú ý đến gã lần lượt xuất hiện dưới bình luận, đa số là dấu hỏi. 

 Thầy Tiêu Dao có sao không? Hồi nãy làm tôi sợ muốn chết!

Hôm nay còn bán búp bê nguyền rủa không?

 Tôi đợi hơn 2 tuần rồi, thêm búp bê vào kệ đi! 

Thầy đang nói với ai vậy?

Quỷ Tiêu Dao không quan tâm bình luận, nói tiếp, "Bạn cùng nghề, kiếm tiền là kiếm tiền, bạn không quen nhìn tôi kiếm tiền thì ta có thể kiếm cùng nhau, đâm sau lưng không hay đâu."

"Có dám ra mặt phân thắng bại không."

"Tôi ghét loại ti tiện đâm sau lưng."

Câu này khiến Phạm Hiểu tức điên. 

"Ha! Nó nói ai ti tiện đấy! Rõ ràng cái loại bán búp bê nguyền rủa hại người mới là hạng ti tiện!"

Thẩm Tín nhìn Quỷ Tiêu Dao khuất mặt trên màn hình đập bàn đòi ếm bùa cậu, còn lấy giấy đỏ ra nói đây là giấy đặc biệt được nhuộm bằng máu người, sẽ khiến cậu sống không được chết không xong. 

"Chửi sau lưng chưa sướng, chửi trước mặt mới sướng."

Thẩm Tín nói: "Lên, tìm được mấy lấy hết, tranh thủ nó còn live, nhảy vào chửi thẳng rồi báo cáo cấm tài khoản nó luôn!"

Phạm Hiểu:???

Hắn trơ mắt nhìn Hứa Như Trần vô cùng tự nhiên lấy điện thoại ra bắt đầu gọi, mỗi cuộc gọi chưa đến 10 giây đã nói 'được', thêm vài trăm người nhanh chóng ùa vào phòng live. 

Thằng này được, lần đầu tiên Phạm Hiểu hiểu thế nào là bị hội đồng bằng tiếng Nho.

Clone nào cũng chửi, không để gã kịp chửi lại đã bấm báo cáo, vì lượt mua là thật và nội dung ếm bùa dưới bình luận quá nhiều nên gã nhanh chóng bị cấm, nửa tiếng sau livestream đột nhiên im bặt, sản phẩm cũng bị rút khỏi kệ. 

Quỷ Tiêu Dao cứ thế bị cấm tài khoản, nhưng 10 phút sau gã lại dùng tài khoản phụ nhảy ra, tên phòng live: Livestream Acc phụ Quỷ Tiêu Dao.

Hứa Như Trần lại tập hợp clone báo cáo, vậy là tài khoản phụ này cũng nhanh chóng bị cấm. 

Phạm Hiểu nhìn mà trợn mắt há hốc, đây là thương chiến xã hội hiện đại sao?!

"Sao lại đổi tài khoản nhỉ?" Đợi tài khoản bị phụ cấm, Hứa Như Trần mới khó hiểu hỏi.

"Vì gã đấy không ngu." Thẩm Tín nói: "Hai người nghĩ huyền học dễ linh thế hả? Phải cần nhiều điều kiện, ví dụ như búp bê xui xẻo phải có họ tên, mặt mũi và ngày sinh của người bị ếm, không thì tại sao phải live che mặt, chỉnh giọng."

"Gã không biết anh là ai, nhưng bây giờ anh có thể tìm ra được vị trí của gã, nhưng chỉ là phòng live thôi."

Hứa Như Trần nửa hiểu nửa không gật đầu, "Giờ thấy live thì tố cáo luôn ạ? Nhưng vậy thì cũng không nhổ cỏ tận gốc được mà?"

"Không sao." Thẩm Tín đứng lên.

Cậu nhìn con búp bê xui xẻo bị kim đâm thủng, nở một nụ cười xấu xa. 

"Thật ra anh có cách để biết gã đang ở đâu."

【 bùa tìm kiếm · cao cấp: Có thể truy tìm vị trí của người ếm bùa. 】

【 phạm vi bao gồm: Người ếm bùa, bùa chú/người chế tác đạo cụ. 】

Nhổ kim trên người búp bê ra quăng sang một bên, Thẩm Tín vẽ lại một tấm bùa mới, bọc lên người con búp bê, một sợi râu màu đen lập tức mọc ra từ cơ thể nó, ngày càng dài, Thẩm Tín cũng nhìn thấy được vị trí cuối cùng mà sợi râu mọc đến.

Tiện ném búp bê cho Phạm Hiểu, Thẩm Tín xoay cổ tay. 

"Đến tặng nó một món quà lớn thôi."

......

Cùng lúc đó, có tiếng chửi bới phát ra từ một phòng trọ khép kín. 

Quỷ Tiêu Dao đi tới đi lui trong phòng, căn phòng nhỏ hẹp chẳng có mấy chỗ để chân, gã chỉ có thể đi vòng liên tục, vừa đi vừa chửi những câu bẩn thỉu bệnh hoạn.

Không ngờ có người giải được búp bê xui xẻo,  đã phá gã liên tục rồi còn quật lại gã.

Xác suất thứ này bị phát hiện là rất thấp, vô tình gặp xui, chết ngoài ý muốn là chuyện bình thường. Dù có tìm ra được búp bê xui xẻo thì cũng ít ai tin, xác suất bị phá còn thấp hơn một phần mười nghìn, nhưng gã chỉ bán được 100 con mà 1 con đã bị phá. 

Chết tiệt!

Tên kia còn mướn clone công kích mình, làm hai tài khoản bị cấm cả hai. 

Có giỏi thì so tài huyền học đi! Báo cáo là vụ gì hả!

Cũng may là gã còn tài khoản khác nữa.

Quỷ Tiêu Dao thở ra, thay sang một bộ áo quần khác, lần này đổi thành đạo bào Đạo gia, chỉ là đồ cos mua trên mạng thôi, tốn có mấy chục tệ. Mặc xong xuôi rồi lại che bớt nửa mặt, Quỷ Tiêu Dao lại mở phòng live tài khoản số 3.

Vừa mở live đã có fan vào xem, màn hình nhanh chóng tràn đầy bình luận. 

【 Đại sư! Bùa xui xẻo của thầy có hiệu quả thật! Nó bị xe đụng rồi! 】

【 Nhà cô ấy phá sản rồi, tốt quá, cuối cùng chúng tôi cũng môn đăng hộ đối, có thể về với nhau rồi! 】

【 Khi nào mới có bùa xui? Tôi muốn mua bây giờ! 】

【 Đại sư gắn sản phẩm nhanh lên đi. 】

【 Lần này tôi muốn mua 3 tờ, không! Mua 5 tờ! 】

【 Hiệu quả thật hả? Tôi muốn mua cho mẹ dùng, nếu hiệu quả thật thì chốt đơn, 1 tờ 200 tệ đắt quá. 】

【 Ngại đắt thì đừng mua! Tụi này còn không giành được đây! 】

Quỷ Tiêu Dao rụt rè gật đầu, thật ra khóe miệng bị che đã không nhịn được mà nhếch lên rồi. 

Đúng vậy, sao gã chỉ bán một loại hàng được, sao chỉ có một cái tài khoản được. 

Tiền chẳng vào như nước đấy thôi?

Tiếc thay, búp bê xui xẻo đắt hơn bùa xui vì bùa xui chỉ làm người ta đen đủi, búp bê xui xẻo mới làm chết người. Bán 10 tờ bùa xui còn chưa bằng 1 con búp bê xui xẻo. 

Có vẻ phải tăng lượng bán bùa xui thôi.

Lúc gã chuẩn bị gắn hàng lên kệ thì có tiếng chuông cửa. 

Quỷ Tiêu Dao lập tức tắt tiếng livestream, sau đó quay đầu hỏi: "Ai đấy?"

"Em đây." Là nhân viên chuyển phát nhanh thường làm việc với Quỷ Tiêu Dao, ngày nào cũng đến, bây giờ cũng giống vậy, "Anh, hôm nay anh có hàng chuyển phát nhanh không?"

"Không thì em đi đây, tối nay có việc nên em không qua đâu."

Quỷ Tiêu Dao nhìn thoáng qua hai con búp bê xui xẻo đã đóng gói kỹ, đây là búp bê được đặt làm từ trước.

"Đợi chút, có hai gói hàng phải giao đây."

Gã đứng lên mở cửa, chuẩn bị đưa hai con búp bê cho chuyển phát nhanh.

Nhưng điều gã không ngờ là: Khoảnh khắc gã mở cửa phòng ra, bỗng có hai cảnh sát xông vào từ phía sau, gã hầu như không có cơ hội phản ứng, bị đè xuống đất, nhân viên chuyển phát đứng ngoài cửa run bần bật.

"Anh bị tố cáo lừa đảo mê tín, số tiền lên đến hàng chục vạn, mời đi với tôi một chuyến."

"Này này làm gì thế?"

Một cảnh sát đi qua, đúng lúc thấy máy tính đang mở livestream, trên màn hình là vô số bình luận. 

【??? 】

【 Cảnh sát? Bị bắt?! 】

【 Hèn gì, lừa đảo mê tín dị đoan, tức cha chả! Suýt nữa tôi chốt đơn rồi! 】

【Nhưng thầy thật sự bị trời phạt, tôi không tin đây là lừa đảo! 】

【 Cảnh sát đến rồi mà còn không tin, xứng đáng bị lừa! 】

"Livestream lừa đảo sao?" Cảnh sát vội vàng tắt livestream.

"Gì đây?" Một cảnh sát khác bên cạnh đổ ra cả đống giấy vàng nguyền rủa từ trong hộp. 

Bên trên viết khoảng 100 cái tên, mỗi cái tên là một nạn nhân. 

-----------------------------------------------------------

#GĂH: 3370 từ, gõ cả buổi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz