ZingTruyen.Xyz

Edit Xuyen Nhanh Nu Chinh Gia Lam Nu Phu Mau Lui Tan

Xưa nay tay Cơ Ngọc chưa từng run rẩy như vậy, có trong nháy mắt như vậy, hắn cảm thấy thế giới của chính mình đều đã sụp đổ.

Sắc mặt nữ tử trong lòng ngực bởi vì mất máu mà hơi hơi trắng bệch, lại như cũ vẫn nỗ lực duy trì tươi cười. Cố Thịnh Nhân cảm thấy đầu óc hơi choáng, nàng hơi cố sức nhìn Cơ Ngọc, đột nhiên nhớ tới bản thân còn có chuyện chưa nói với hắn.

"Ta có nói tâm duyệt ngươi hay không, ta...... Tâm duyệt......" Cơ Ngọc đột nhiên lấy tay chặn lời Cố Thịnh Nhân, "Trước ngươi đừng nói."

Hắn vùi đầu vào cổ Cố Thịnh Nhân, không cho bất luận kẻ nào nhìn thấy mặt mình: "Chờ ngươi khỏe rồi, lại chính miệng nói cho ta."

Lúc này Cố Thịnh Nhân hơi choáng váng, nàng không trả lời Cơ Ngọc, ý thức vào lúc ấy lâm vào ngủ say.

Văn Thành Trưởng công chúa nhìn bộ dáng sống chết không rõ của nữ nhi thì gần như ngất.

Nàng run giọng tìm hạ nhân đến mang quận chúa đi tới chỗ Thái Y, thình lình liền nhìn thấy Cơ Ngọc đột nhiên đứng dậy cẩn thân ôm Cố Thịnh Nhân lên.

"Ngươi làm gì?" Văn Thành Trưởng công chúa hỏi.

"Trực tiếp đi vào cung, không cần chậm trễ thời gian." Cơ Ngọc không nói hai lời nhấc chân liền đi.

Lúc Cố Thịnh Nhân ý thức thanh tỉnh hơi không biết hôm nay hôm nào, nàng không rõ lắm chính mình ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy toàn thân mềm như bông không dùng được chút sức lực nào.

"Hệ thống." Cố Thịnh Nhân trong lòng hô, "Bây giờ ta đang ở nơi nào?"

Trong lòng nàng hơi sợ hãi, sợ hãi bản thân lại tỉnh lại bên trong không gian.

Nàng thừa nhận chính mình có chút luyến tiếc, luyến tiếc Văn Thành Trưởng công chúa, luyến tiếc Đại tướng quân, cũng luyến tiếc...... Cơ Ngọc.

"Ký chủ ở thế giới nhiệm vụ, đã hôn mê sáu ngày. Kiến nghị ký chủ mau chóng thanh tỉnh, bằng không nhiệm vụ khó có thể hoàn thành." Giọng nói của hệ thống truyền tới.

Hệ thống có chút tự trách, là mình cảnh báo ký chủ không đúng lúc, lúc ấy mới khiến cho ký chủ bị thương, nó hạ quyết tâm ngày sau nhất định phải thật nỗ lực, làm một hệ thống tẫn trách hơn nữa.

Cố Thịnh Nhân mở mắt, hết thảy ánh vào mi mắt đều có chút xa lạ.

Này không phải phòng của mình, cũng không phải chỗ nào đó ở phủ Đại tướng quân.

"Quận chúa tỉnh?" Một giọng nói kinh hỉ truyền tới.

Cố Thịnh Nhân tập trung nhìn vào, là một cung nữ ăn mặc cung trang màu xanh nhạt, nhìn trang điểm của nàng ta, Cố Thịnh Nhân liền biết, chính mình bây giờ đang ở trong cung.

Cung nữ vui vui mừng mừng kia đã đi tới, rót một ly trà cho Cố Thịnh Nhân, ấm áp vào miệng, hẳn là đã quen.

Một cung nữ khác vội vội vàng vàng đi ra cửa.

"Quận chúa có mệt chỗ nào không? Có cần dùng chút thức ăn không?" Cung nữ áo lục kia hỏi.

Cố Thịnh Nhân hơi hơi lắc đầu, nàng bây giờ chỉ cảm thấy cả người đều vô cùng mệt.

Rất nhanh, liền có một bóng hình vén rèm tiến vào, ngửi được hương hoa sen quen thuộc kia, Cố Thịnh Nhân liền biết đó là Cơ Ngọc.

"A Trinh!" Ánh mắt Cơ Ngọc rất sáng, trời biết hắn vẫn luôn muốn canh giữ bên người người trong lòng nhìn nàng tỉnh lại, chỉ là hắn không thể.

Hắn không thể để cho người khác, đặc biệt là phụ hoàng của mình biết, hắn để ý nàng bao nhiêu.

Người kia là Đế vương tiêu chuẩn, tuyệt đối sẽ không cho phép người thừa kế bản thân xem trọng bị một nữ nhân ảnh hưởng đến nông nỗi như thế.

Thời gian hai người tâm sự với cũng không có bao lâu, Văn Thành Trưởng công chúa và Đại tướng quân tới rất nhanh.

Sau khi từ trong miệng Thái Y biết được nữ nhi đã không có trở ngại chỉ cần tĩnh dưỡng cho tốt là được, Văn Thành Trưởng công chúa không khỏi phân trần mang Cố Thịnh Nhân về phủ Đại tướng quân.

Cố Thịnh Nhân chớp chớp mắt với Cơ Ngọc.

Cố Thịnh Nhân trở lại trong phủ mỗi ngày bị cho ăn các loại đồ bổ, có thời gian dò hỏi hệ thống bây giờ là trạng huống gì.

Hệ thống trả lời thật sự tường tận.

Một phần chứng cứ Thái tử kết bè kết cánh do Cố Thịnh Nhân cung cấp kia quả nhiên làm hoàng đế giận tím mặt. Người bề trên kiêng kị nhất chuyện này, sườn giường há có thể để người khác ngủ say? Ở trong cảm nhận của Hoàng đế, chuyện này so với đọc hại tiên Hoàng hậu còn nghiêm trọng hơn.

Thái tử hiện giờ đã là phế Thái tử.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz