Edit Xuyen Nhanh Nu Chinh Gia Lam Nu Phu Mau Lui Tan
Tưởng Vân Sam trở thành Thái tử Trắc phi gần đây rất là sinh động, chỉ là yến hội liền làm vài tràng.Nếu đã xé rách da mặt, Cố Thịnh Nhân cũng liền không cần ủy khuất chính mình, mỗi lần đều mượn cớ ốm không tham gia.Thế gia trong hoàng thành, đều hiểu rõ quan hệ giữa Thái tử Trắc với đích tỷ Thanh Dương quận chúa không tốt, liên quan, quan hệ giữa vị Trắc phi nương nương này với phủ Đại tướng quân cũng khiến người ta suy nghĩ sâu xa.Thái tử không ngừng một lần lại một lần biểu đạt bất mãn của hắn, hắn đồng ý cưới Tưởng Vân Sam qua cửa là vì cái gì? Trừ bỏ ý chỉ của phụ hoàng, quan trọng nhất chính là Tưởng Vân Sam sinh ra ở phủ Đại tướng quân, sau lưng có Trưởng công chúa cùng Đại tướng quân!Nếu Tưởng Vân Sam không được hai người yêu thích, bước cờ này chính là hoàn hoàn toàn toàn đi nhầm.Ngày thường Tưởng Vân Sam ở trong phủ Thái tử cũng không phong cảnh như bên ngoài vẫn nghĩ.Thái tử hiện giờ rất phiền não, mẫu hậu lớn tuổi sắc suy, lực ảnh hưởng với phụ hoàng đã không lớn bằng trước, nghe nói phụ hoàng gần đây nạp thêm mấy vị phi tử trẻ tuổi xinh đẹp, đã rất lâu không đi đến cung của mẫu hậu.Cố Thịnh Nhân mới mặc kệ hai người này phiền não thế nào, mỗi ngày nàng nên ha ha, nên chơi đùa, ngẫu nhiên ứng phó một chút thanh niên tài tuấn ôm tình cảm ái mộ với mình, nhân tiện trấn an một chút bình dấm chua nào đó.
“… Mị lực của A Trinh cao đến như vậy, bầy sói hăm he, ngô trằn trọc, không thể đi vào giấc ngủ…” Cố Thịnh Nhân nhìn giấy viết thư trong tay, có chút cạn lời, nam nhân trích tiên như vậy, cư nhiên cũng sẽ nói ra loại lời nói này.Về phương diện khác, trong lòng nàng lại có chút ngọt ngào nho nhỏ, nam nhân trích tiên như vậy, là vì nàng nói ra loại lời nói này.Thẳng đến khi hệ thống nhắc nhở nàng, Tưởng Vân Sam đã xảy ra chuyện.“Là trúng độc.” Hệ thống nói.Tin tức xác thật rất nhanh liền truyền tới trong phủ.Lúc Tưởng Vân Sam đang mời một đám tiểu thư phu nhân thế gia ngắm hoa, đột nhiên cảm thấy trên mặt lại ngứa vô cùng, sau khi trở về trên mặt liền mọc lên vô số mụn nhọt. Lúc gặp lại người, trên đầu đã bịt kín khăn sa dày, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt.Nghe nói Thái Y trong phủ Thái tử từng đợt tiến vào lại đi ra ngoài, đồ vật trong phòng Trắc phi hai ba ngày liền phải thay một lần, đầu sa trên mặt Tưởng Vân Sam vẫn luôn không gỡ xuống.“Trắc phi nương nương, nên uống thuốc.” Áo Lục cẩn cẩn thận thận nói ở ngoài cửa.“Tiến vào.” Hồi lâu, trong phòng mới truyền ra giọng nói của Tưởng Vân Sam.Áo Lục nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào, đem khay trong tay đặt ở trên bàn, không dám quay đầu nhìn người ngồi trên giường một cái, lại lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.“Kẽo kẹt~”, thẳng đến khi cửa phòng đóng lại hồi lâu, Tưởng Vân Sam mới duỗi tay gỡ khăn sa trên măt xuống.Tay nàng hơi run, lại vẫn gỡ xuống thứ che mặt mình.Mặt kính bóng loáng phản chiếu chính là một gương mặt nhìn y như ác quỷ.Những hạt mụn màu đỏ đó giờ phút này đã sinh mủ chảy ra máu màu đen, trong không khí tràn ngập một mùi hương quái dị, trên cả khuôn mặt không có chỗ nào hoàn chỉnh.Ngau cả chính nàng ta, nhìn gương mặt này cũng muốn ói, cố tình những phế vật vô dụng ở Thái Y viện đó, cư nhiên ngay cả nguyên nhân cũng không thể điều tra ra.Thái tử… A, tên phu quân tốt kia của mình, từ sau lúc đến liếc mắt nhìn mình một cái, liền không còn bước qua cửa phòng này nữa, còn tưởng rằng sẽ là phu quân của mình, thì ra chẳng qua cũng là tham luyến sắc đẹp của mình thôi.Nhìn gương mặt khiến người ghê tởm trong gương kia, Tưởng Vân Sam nhanh chóng uống thuốc, thay đầu sa mới che khuất, chỉ lộ ra một đôi mắt oán độc.Tưởng Lệnh Trinh, nhất định là nàng ta!Nàng ta đã biết hành động lúc trước của mình, lần này mặt mình nhất định là việc làm trả thù của nàng ta! Tưởng Vân Sam hung hăng cắn răng: Tưởng Lệnh Trinh, một khi ngươi đã ác độc như vậy, cũng đừng trách ta tàn nhẫn độc ác.Ta đã tiếp cận địa ngục, làm sao ngươi có thể ở nhân thế hưởng thụ bình yên!
“… Mị lực của A Trinh cao đến như vậy, bầy sói hăm he, ngô trằn trọc, không thể đi vào giấc ngủ…” Cố Thịnh Nhân nhìn giấy viết thư trong tay, có chút cạn lời, nam nhân trích tiên như vậy, cư nhiên cũng sẽ nói ra loại lời nói này.Về phương diện khác, trong lòng nàng lại có chút ngọt ngào nho nhỏ, nam nhân trích tiên như vậy, là vì nàng nói ra loại lời nói này.Thẳng đến khi hệ thống nhắc nhở nàng, Tưởng Vân Sam đã xảy ra chuyện.“Là trúng độc.” Hệ thống nói.Tin tức xác thật rất nhanh liền truyền tới trong phủ.Lúc Tưởng Vân Sam đang mời một đám tiểu thư phu nhân thế gia ngắm hoa, đột nhiên cảm thấy trên mặt lại ngứa vô cùng, sau khi trở về trên mặt liền mọc lên vô số mụn nhọt. Lúc gặp lại người, trên đầu đã bịt kín khăn sa dày, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt.Nghe nói Thái Y trong phủ Thái tử từng đợt tiến vào lại đi ra ngoài, đồ vật trong phòng Trắc phi hai ba ngày liền phải thay một lần, đầu sa trên mặt Tưởng Vân Sam vẫn luôn không gỡ xuống.“Trắc phi nương nương, nên uống thuốc.” Áo Lục cẩn cẩn thận thận nói ở ngoài cửa.“Tiến vào.” Hồi lâu, trong phòng mới truyền ra giọng nói của Tưởng Vân Sam.Áo Lục nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào, đem khay trong tay đặt ở trên bàn, không dám quay đầu nhìn người ngồi trên giường một cái, lại lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.“Kẽo kẹt~”, thẳng đến khi cửa phòng đóng lại hồi lâu, Tưởng Vân Sam mới duỗi tay gỡ khăn sa trên măt xuống.Tay nàng hơi run, lại vẫn gỡ xuống thứ che mặt mình.Mặt kính bóng loáng phản chiếu chính là một gương mặt nhìn y như ác quỷ.Những hạt mụn màu đỏ đó giờ phút này đã sinh mủ chảy ra máu màu đen, trong không khí tràn ngập một mùi hương quái dị, trên cả khuôn mặt không có chỗ nào hoàn chỉnh.Ngau cả chính nàng ta, nhìn gương mặt này cũng muốn ói, cố tình những phế vật vô dụng ở Thái Y viện đó, cư nhiên ngay cả nguyên nhân cũng không thể điều tra ra.Thái tử… A, tên phu quân tốt kia của mình, từ sau lúc đến liếc mắt nhìn mình một cái, liền không còn bước qua cửa phòng này nữa, còn tưởng rằng sẽ là phu quân của mình, thì ra chẳng qua cũng là tham luyến sắc đẹp của mình thôi.Nhìn gương mặt khiến người ghê tởm trong gương kia, Tưởng Vân Sam nhanh chóng uống thuốc, thay đầu sa mới che khuất, chỉ lộ ra một đôi mắt oán độc.Tưởng Lệnh Trinh, nhất định là nàng ta!Nàng ta đã biết hành động lúc trước của mình, lần này mặt mình nhất định là việc làm trả thù của nàng ta! Tưởng Vân Sam hung hăng cắn răng: Tưởng Lệnh Trinh, một khi ngươi đã ác độc như vậy, cũng đừng trách ta tàn nhẫn độc ác.Ta đã tiếp cận địa ngục, làm sao ngươi có thể ở nhân thế hưởng thụ bình yên!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz