[EDIT - P1] Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài - Lý Ôn Tửu
Chương 118
Chương 118 - Lao xuống hangEdit: Lạc, Vô ƯuPhía xa, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu hai người xách vật ô nhiễm xông vào biển lửa, Lộc Khê bay đằng sau thấy thế nói: "Đội phó Triệu hình như đuổi theo chúng ta...""Giời ơi!" Quý Thanh Phong quay đầu hô: "Lão Triệu, chỉ mượn một con ô nhiễm thôi mà? Có cần phải đuổi theo thế không?"
"Không hỏi mà đã lấy khác gì ăn trộm, muốn lấy vật ô nhiễm làm gì, cậu nói rõ ra xem!" Triệu Nhạc Kiệt tăng tốc bay lướt trên mặt đất, muốn bắt kịp để giật lại con quái vật khổng lồ trong tay ba người KID."Tình hình cấp bách lắm!" Quý Thanh Phong vừa nói vừa đẩy động cơ lên mức cao nhất, "Lát nữa quay về sẽ giải thích với cậu!"Triệu Nhạc Kiệt sắp sửa đuổi đến nơi, trông thấy mấy người phía trước lại tăng tốc, cũng vít ga lên tối đa: "Còn không đứng lại!"Sự việc phát sinh quá đột nhiên, giây trước vật ô nhiễm bị cướp đi, giây sau đội phó nhà mình xẹt một cái cũng biến mất luôn. Cơ giáp sư thương pháo Tật Phong sững sờ đứng nguyên tại chỗ, ngơ ngác nhìn đội trưởng Thích Tư Thành chạy lên từ đằng sau, báo cáo: "Đội trưởng Thích, đội phó chạy theo KID mất rồi!"Thích Tư Thành vừa mới tới: "?"Cơ giáp thương pháo Tật Phong: "Đội trưởng?""Chúng ta ở lại đây tiêu diệt toàn bộ vật ô nhiễm." Thích Tư Thành nhìn về hướng Triệu Nhạc Kiệt rời đi, nhíu mày: "Bên ấy có thể sẽ cần người, Nhạc Kiệt qua đó cũng coi như hỗ trợ lẫn nhau."Dư chấn vụ nổ còn chưa qua, lúc nhận được tin nhắn từ Trung tá Lục, cả cục quản lý lại tiếp tục ngập trong bận rộn.Cuộc trò chuyện giữa Trung tường và ông Khâu đã phải dừng lại, ông Khâu vội vàng bắt đầu đánh giá tình hình: "Mau đẩy những phân tích về tình trạng bất thưởng của năng lượng lên."Nhìn bên trong trạm cơ sở không còn một ai, tất cả các cơ giáp sư đều đã ra ngoài tiêu diệt vật ô nhiễm, các nhân viên cũng không tránh khỏi căng thẳng. Tuy vừa xử lý xong một lượng lớn vật ô nhiễm, nhưng vẫn chưa phải là lúc được thả lỏng, vì những xúc tu kỳ lạ đó vẫn còn tồn tại.Đủ loại phân tích về nguồn năng lượng xuất hiện trên bảng điều khiển, quân biên giới bên ngoài khu vực cấm đã bắt đầu tiến vào, các cơ giáp tổn hại bên trong vẫn đang đứng vững, tất cả hành động của mọi người lúc này như được buff tăng tốc."Ý cô là sao? Sink có có liên quan đến Quân đội biên giới à? Còn cái người họ Ứng đó?" Trương Ca khẽ hỏi."Những chuyện nghe được ở đây hôm nay." Thẩm Tinh Đường khẽ liếc anh ta một cái, "Anh với tôi tốt nhất đừng nên nói ra."Trương Ca: "..."Bất chợt anh cảm thấy đáng lẽ ra mình nên ở trong phòng chờ cùng với mấy người Hắc Nha và YDS mới đúng.Lời nói lúc trước của ông Khâu vẫn còn quanh quẩn trong tâm trí của Thẩm Tinh Đường. Neus Uyên thực sự do Trạm trưởng Ứng Tùng Sơn thiết kế, khoan nói đến những vấn đề khác, chỉ riêng việc này thôi, quá khứ bí ẩn của Ứng Trầm Lâm dường như lại phủ thêm một tầng quan hệ không muốn cho người khác biết.So với Trạm trưởng Ứng Tùng Sơn, Thẩm Tinh Đường càng có suy nghĩ về Thiếu tướng Ứng đã tiêu diệt vật ô nhiễm hệ lửa 20 năm trước hơn.Cô đã nghe hầu hết những tin đồn về Thiếu tướng Ứng, khi cô còn làm thợ bảo trì trên chiến trường. Chỉ là khi gia nhập, Thiếu tướng Ứng đã hi sinh, còn cụ thể thế nào thì tin đồn lý giải được truyền đi nhiều nhất trong quân doanh chính là ông đã hi sinh khi khu ô nhiễm Coria xảy ra dị biến. Thiếu tướng Ứng đã nổi tiếng từ khi còn rất trẻ, cùng với tài năng điều khiển cơ giáp tuyệt với, ông từng là chỉ huy của lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ nhất quân đội biên giới.Uyên là sản phẩm Trạm trưởng Ứng Tùng Sơn thiết kế... mà Ứng Tùng Sơn lại lấy được viên Dị Năng Tinh thuộc về Thiếu tướng Ứng.Có những mối quan hệ gần như không thể nói rõ được nữa, Tinh Minh rất rọng lớn, có những công dân trùng tên trùng họ không phải là điều hiếm lạ, chỉ với họ Ứng không nói lên được điều gì cả, nhưng mối quan hệ này lại có liên quan đến một chiếc cơ giáp đóng vai trò then chốt, những người biết chuyện không thể nào lại không nhìn ra được.Chỉ là tình hình hiện giờkhông cho cô suy nghĩ sâu xa hơn, rất nhanh trong phòng điều khiển tổng đã bị một thứ bên ngoài khác thu hút sự chú ý.Ngay sau đó, một đội nhỏ của quân biên giới được cử đến khu vực cấm đã báo cáo tình hình của một số địa điểm phản ứng năng lượng. Trong làn khói đen dày đặc, có một chiếc xúc tu to lớn nằm ngay trên mặt đất, trên người nó chẳng có lấy một tổn thương nào. So với các vật ô nhiễm khác bị thiêu rụi, thì trận lửa này lại dường như chẳng xi nhê gì với nó. Lúc nhìn thấy quân biên giới, nó đột nhiên phản ứng với huyết dịch của vật ô nhiễm trên cơ giáp rồi lao đến một cách dữ dội."Ông Khâu, chuyện này là thế nào!?" Cục trưởng Coria nhìn về phía ông Khâu.Ông Khâu nhíu chặt lông mày, "Thứ dưới nền đất kia đã không còn là thứ chúng ta biết nữa rồi.""Thứ đó rốt cục là cái gì, cho dù là vũ khí hay vật ô nhiễm, tại sao lại chẳng có một chút tác dụng nào vậy!?""Đúng thế, vụ nổ tạo ra ngọn lửa có nhiệt độ nóng chảy cao đến mức ngay cả hệ thống phòng thủ cũng sắp bị phá hủy, vậy mà tại sao thứ này lại chẳng mảy may tổn hại gì hết, rốt cuộc phải dùng vũ khí nào mới có thể giết chết được nó đây?!""Với khả năng chống chịu cao như vậy, thứ này không thể nào là vũ khí được..." Ông Khâu nhìn báo cáo gửi về từ khắp nơi, tất cả các tình huống đều khớp với suy đoán đầy táo tợn ban đầu của Ứng Trầm Lâm. Có lẽ Ứng Trầm Lâm định dùng vụ nổ không chỉ để tiêu diệt toàn bộ vật ô nhiễm, mà còn muốn lợi dụng nó để nhìn rõ xem thứ dưới đất kia thực sự là cái gì: "Hẳn phải là vật ô nhiễm.""Nó không thể không có phản ứng với lửa được, ban đầu nó là một vũ khí tích hợp có khả năng phát nổ rất cao... Với tình hình hiện tại, có thể nó có khả năng tái sinh cực mạnh, hoặc nó là vật ô nhiễm hệ lửa nhưng lại miễn nhiễm với lửa..." Nói đến đây, trong đầu ông Khâu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ đáng sợ, "Không thể nào!?"Ở một màn hình liên lạc khác, người đàn ông mặc quân phục màu đen đứng chắp tay sau lưng, xung quanh ông là những binh lính đang rất bận rộn.Ở phía bên kia của màn hình ảo, mọi thông tin về tình hình hiện tại của khu vực cấm Coria đều được cập nhật liên tục rồi gửi về Tổng bộ quân đội biên giới của Tinh Vực số 1."Trung tướng, tàu vũ trụ đến Coria đã được chuẩn bị xong, hiện tại chúng ta có thể xuất phát."
Người đàn ông nhìn sĩ quan bên cạnh, ra lệnh: "Theo dõi sát sao tình hình ở Coria theo, có chuyện gì thì lập tức báo cáo ngay cho tôi."
Viên sĩ quan lập tức thực hiện quân lễ, người đàn ông quay người rời khỏi phòng chỉ huy.Trong hành lang rộng rãi, tiếng bốt quân đội đạp xuống nền gạch vang lên, sĩ quan phụ tá đi theo người đàn ông.Anh ta cầm một tập tài liệu đưa qua, "Theo sự chỉ đạo của ngài, chúng tôi đã thu thập được tất cả thông tin về Ứng Trầm Lâm."Bước chân người đàn ông không dừng lại, liếc nhìn thông tin trên bảng dữ liệu, "Tất cả thông tin?""Vâng." Sĩ quan phụ tá nói: "Theo như điều tra, chúng tôi đã biết được nơi cuối cùng Ứng Tùng Sơn xuất hiện đúng là ở Minh Quang tinh."Người đàn ông không nói gì, ông vừa đi vừa nhìn tài liệu, mãi cho tới khi bước lên tàu vũ trụ mới mới trả tập tài liệu cho sĩ quan phụ tá.Sĩ quan phụ tá nhìn người đàn ông trước mặt, tuy gương mặt lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng là người đã đi theo lãnh đạo nhiều năm, hắn biết rất rõ, từ lúcra chỉ thị thu thập dữ liệu, ông đã để lộ ra một chút khẩn trương: "Thưa Trung tướng? Có cần phái người đến Minh Quang tinh điều tra không?""Nếu Ứng Trầm Lâm thật sự là đứa trẻ được Ứng Tùng Sơn mang đi năm đó."Người đàn ông trầm mặc hồi lâu, mới nói: "Tôi có nghĩa vụ thay Ứng Lăng Phong chăm sóc đứa bé đó."Sĩ quan phụ tá nghĩ đến quan hệ của cấp trên với Thiếu tướng Ứng, không kìm được lên tiếng: "Phải mất nửa ngày tàu vũ trụ mới đến nơi."-Khu vực cấm Coria.Bên ngoài trạm cơ sở C-147, trong khói đen mịt mù, ba chiếc cơ giáp KID đang giằng co với xúc tu. Vật ô nhiễm Du Tố vứt xuống đúng là đã thu hút sự chú ý của nó, tuy nhiên sau khi bắt được không những không lui về, mà cầm theo vật ô nhiễm, trực tiếp tấn công về phía hai người.Ánh mắt Ứng Trầm Lâm trở nên lạnh lẽo, anh nhận thấy tỷ lệ xúc tu tấn công anh cực kỳ cao. Khi anh điều khiển cơ giáp trước đây, nó không tấn công anh nhiều như vậy, hiện tại cho dù đã lấy được thứ nó muốn, nhưng vẫn không có ý định rời đi.Một điều kỳ lạ là dù cho cố tình công kích Ứng Trầm Lâm, nhưng khi nhìn thấy vật ô nhiễm, nó vẫn ưu tiên lao đến hơn.Giống như là một chương trình được thiết lập hoàn hảo, vật ô nhiễm vẫn luôn là ưu tiên hàng đầu của nó. Chính vì điểm này, nên bọn họ chỉ có thể lấy đống vật ô nhiễm trong khoang lưu trữ ra để hấp dẫn lực chú ý của nó, nhưng hiệu quả của mồi nhử lại có hạn. Xui xẻo thay, khu vực này lại là trung tâm của điểm kích nổ, mặt đất xung quanh đều bị cháy sém, vật ô nhiễm thì bị thiêu cháy, chẳng còn gì có thể sử dụng được.Ứng Trầm Lâm khẽ nhíu mày, xúc tu này men theo đường rãnh để chui ra, không có cách nào khác để tránh khỏi con quái vật nếu muốn đi đến điểm cuối của con đường này.Du Tố lại ném một cái xác trong kho dự trữ ra, nhưng xúc tu này lạ có phản ứng giới hạn với bên ngoài, với kích thước nhỏ như thế, vật ô nhiễm không thể nào dời sự chú ý của nó ra khỏi người Ứng Trầm Lâm: "Con ô nhiễm này vô dụng. Hoắc Diễm, bên anh có tìm được thứ gì hữu ích không?"
"Không có." Hoắc Diễm né tránh công kích, "Nhưng anh đã báo cho Đại Phong rồi, chắc mấy đứa..."Còn chưa nói hết câu đã nghe thấy một giọng nói từ phía xa vọng đến.Ứng Trầm Lâm quay đầu, trông thấy hai chiếc cơ giáp xách theo một vật ô nhiễm cỡ đang bay thẳng tới chỗ bọn họ.Quý Thanh Phong hét lớn qua loa ngoài: "Bác Hoắc, bọn em đến rồi đây!"Hoắc Diễm và Du Tố đang chiến đấu cũng ngoái lại, nhìn con ô nhiễm to khiếp trong tay Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu thì lập tức dừng lại, Hoắc Diễm thốt lên: "Mấy đứa kiếm đâu ra được con to thế?!""Hả? Không phải anh bảo Lộc Khê tìm con nào bự bự chút còn gì?" Quý Thanh Phong phanh kít lại, bối rối hỏi: "Này vẫn chưa đủ to ạ?"Vừa dứt lời, trong làn khói dày đặc có thứ gì đó đột nhiên đánh tới, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu xách theo vật ô nhiễm cấp tốc lùi lại."!!!"Du Tố thấy thế, cười khẽ một tiếng: "Đúng là một con mồi hoàn hảo."Sau khi hồi âm ngắn gọn lại cho Thích Tư Thành, Triệu Nhạc Kiệt xông qua biển lửa tiếp tục đuổi theo cơ giáp KID. Tuy nhiên ngay sau đó, hắn bỗng thấy thấy trong làn khói lửa, một cái xúc tu khổng lồ, đen thui đang mạnh mẽ lao về phía này, khiến hắn phải ngay lập tức bay ngược lại để né tránh.Trông thấy cảnh này, Triệu Nhạc Kiệt không khỏi váng đầu: "Mấy người lại định làm gì nữa!? Dùng con ô nhiễm này để bón cho xúc tu đấy à?"Quý Thanh Phong thấy xúc tu nhanh chóng vọt tới: "Chắc là vậy đó, lão Triệu, tạm ghi sổ nợ trước đã nha."Triệu Nhạc Kiệt: "?"Hoắc Diễm nghe thấy tiếng động, "Lão Triệu, phía sau cậu!""Đù má! Tại sao KID mấy người cứ gây lắm rắc rối thế hả!?" Triệu Nhạc Kiệt vốn đã tránh đi, nhưng nghe xong thì quay lại nhìn xúc tu đang lao về phía vật ô nhiễm. Vội kích hoạt khiên bảo vệ giúp Quý Thanh Phong chặn đứng một đòn tấn công trực diện.Ứng Trầm Lâm nhìn thấy động tác ngăn cản xúc tu của Triệu Nhạc Kiệt, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, "Triệu Nhạc Kiệt, khiên bảo vệ của anh vừa nãy đã mở lên bao nhiêu?""30%..." Triệu Nhạc Kiệt trả lời xong thì phản ứng lại, "Thôi ngay, khiên chắn của ông đây sắp hỏng rồi, không thể mở hơn 40% được đâu!"
"Tôi sẽ sửa cho anh." Ứng Trầm Lâm nói với hắn: "Tôi hứa sẽ sửa lại tấm khiên một cách hoàn chỉnh."
Triệu Nhạc Kiệt sửng sốt: "Cậu nói thật chứ!? Khiên của tôi đã mòn đến mức này rồi, thợ bảo trì căn cứ bọn tôi còn chưa chắc đã..."Ứng Trầm Lâm nói: "Đảm bảo sẽ y như lúc ban đầu."
Triệu Nhạc Kiệt lại tiếp tục há hốc, cho dù là thợ bảo trì hàng đầu của căn cứ bọn họ cũng không chắc có thể sửa được 100%, nhưng khi nghĩ tới năng lực của Ứng Trầm Lâm thì bị thuyết phục rồi, hắn xấu hổ nói: "Thật không? Cần bao nhiêu tiền, cậu ra giá đi.""Không cần trả." Ứng Trầm Lâm nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, "Duy trì khiên bảo vệ của anh ở mức 40% năng lượng phát ra rồi đi theo chúng tôi là được."Triệu Nhạc Kiệt không ngờ lại đơn giản như vậy, "Sau đó thì sao?"Ứng Trầm Lâm nói với Quý Thanh Phong: "Đại Phong, Lâm Nghiêu, đừng buông tay, cứ để cho xúc tu bắt đi!"Quý Thanh Phong đang xách vật ô nhiễm: "Đừng buông tay? Lại còn để xúc tu bắt!?"Trong lúc Quý Thanh Phong còn chưa hiểu đầu đuôi ra làm sao thì xúc tu đã lại đánh thẳng tới, nó buông con mồi trước đó ra rồi bắt lấy vật ô nhiễm trong tay Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu. Ngay khi nó siết lấy con mồi, Ứng Trầm Lâm đã nhanh chóng bám chặt vào vật ô nhiễm.Với khoảng cách vừa đủ, sau khi bắt lấy vật ô nhiễm, xúc tu cũng cho rằng đã tóm được Ứng Trầm Lâm, thế là nó quyết định rút lui. Du Tố và Hoắc Diễm thấy thế đã hiểu được ý đồ của Ứng Trầm Lâm và nhanh chóng đi theo."Triệu Nhạc Kiệt, lại gần đây!" Du Tố hô lên.Hoắc Diễm nói thêm: "Mở khiên ra!"Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu cố gắng kéo chậm lại tốc độ xúc tu đã tạo cơ hội cho Triệu Nhạc Kiệt lập tức lao đến trước mặt Ứng Trầm Lâm rồi kích hoạt khiên chắn bao bọc lấy ba chiếc cơ giáp, vật ô nhiễm này cũng đủ lớn để cho phép hai cơ giáp đứng song song.Lúc này, xúc tu nhanh chóng kéo theo vật ô nhiễm rút về vị trí đã được xác định.Triệu Nhạc Kiệt đột nhiên nhận ra vấn đề: "Chờ đã!? Nó đang co lại, nó muốn kéo chúng ta vào cái hố kia à?"
"Ừm." Ứng Trầm Lâm hét lên từ phía sau: "Đại Phong, Lâm Nghiêu buông tay ra rồi lùi lại!"
Khi Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu buông tay, Hoắc Diễm nói nhanh: "Mấy đứa ôm lấy anh, cố gắng giảm bớt diện tích va chạm."Triệu Nhạc Kiệt quay đầu, nhìn từng cơ giáp KID đang nối thành hàng ở phía sau mình, "Đợi đã!? Mấy người đang chơi trò diều hâu bắt gà con à?"Ứng Trầm Lâm một tay giữ vật ô nhiễm, tay kia kéo Triệu Nhạc Kiệt, "Nhờ cả vào anh đấy, bác tài."Triệu Nhạc Kiệt: "?"Lúc này, Du Tố ở phía sau nhấc pháo bắn tỉa lên, "Cúi đầu xuống!"Mọi người ngay lập tức nhìn thấy đích đến của chuyến đi này, mặt đất phí xa có một cái hố rất to, dường như những vật ô nhiễm kích thước lớn đã tạo ra nó, đường rãnh đã không còn nhỏ như lúc ban đầu mà bọn họ từng thấy nữa và miệng hố đang ngày càng đến gần –"Từ từ đã!" Triệu Nhạc Kiệt trợn trừng mắt, hét toáng lên: "Sắp đâm vào rồi!!""Bật khiên lên." Ứng Trầm Lâm nhìn về phía trước, dùng sức nắm chặt Triệu Nhạc Kiệt, "Giữ vững!"Pháo bắn tỉa ở phía sau đã bắn trúng vào miệng hố, phần đất khô cằn nổ tung khiến cho cửa hang càng nứt ra rộng hơn. Đúng lúc này, khiên bảo vệ của Triệu Nhạc Kiệt đã va chạm với lối vào, bốn phía của vách động đều đè lên khiên Triệu Nhạc Kiệt, lá chắn cứng rắn nhất Thự Quang đã phát huy công dụng to lớn của nó, cùng với lực kéo khủng khiếp của xúc tu, một nhóm cơ giáp cùng với vật ô nhiễm đã chui lọt vào cửa hang.Triệu Nhạc Kiệt: "CÁI ĐÙ MÁ NÓ!!!"---Lời tác giả:Triệu Nhạc Kiệt: Không muốn sửa khiên nữa đâu!!!Lượm lặt bình luận:- Lão Trương: Tui đã biết quá nhiều! Liệu tui còn toàn mạng để trở về không? Tật Phong sẽ không sống nổi nếu không có tui mất!!- Triệu Nhạc Kiệt: Hối hận quá chời, đáng lẽ ra khi ở Thiên vực tinh không nên... Này, mấy người đi đâu đấy? *chạy theo*- Lão Triệu: Biết vậy chẳng đồng ý cho xong.---Có lẽ trong vài ngày qua không ít các bạn đu truyện đều ít nhất một lần ở trong tình trạng hoa mắt, váng đầu, nhồi máu cơ tim, bản thân mình cũng không khác gì luôn.Sau đó mình có đi rà những tác giả mình đang quan tâm và trộm vía chưa có ai mà mình phải ngừng theo dõi cả, một số tác giả mình đã đăng trên fb rồi. Riêng về Lý Ôn Tửu, nói thật mình còn chăm canh wb bả còn hơn cả edit ấy chứ, nếu như các bạn thấy mình vẫn ra chương mới thì cứ yên tâm đu tiếp nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz