ZingTruyen.Xyz

[EDIT/H/NP] [C201-] Ôn Nhu Khó Nhiễm - Oản Đậu Giáp

Chương 271: Giám Thị

yuth_xd

Khi ra cung trời còn sớm. Gia Luật Tề bị gọi đến Ngự Thư Phòng, một lúc vẫn chưa về. Ôn Tình Nhiễm đành tự mình đi ra cung trước. Khi đến hành lang, nàng lại đối mặt với Gia Luật Hồng.

Hắn vẻ mặt nghiêm nghị, mắt nhìn thẳng phía trước, dáng người cao lớn gần như che lấp cả hành lang.

Thân mình Ôn Tình Nhiễm cứng đờ, không kìm được rụt cổ lại, trốn sau thái giám, muốn tránh mặt hắn.

Nào ngờ khi đi ngang qua, hắn lại dừng bước, nghiêng đầu nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu. Điều đó khiến trán Ôn Tình Nhiễm toát mồ hôi lạnh. Hắn mới trầm giọng nói: "Sao công chúa Mộc Quốc lại sợ sệt nhút nhát như chuột vậy? Nghe nói nhị đệ rất sủng ái ngươi, chẳng lẽ hắn chỉ thích loại này?"

Lời nói đầy rẫy nghi hoặc, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng càng trở nên sắc bén.

Ôn Tình Nhiễm bị khí thế cường ngạnh của hắn áp bức, cộng thêm nỗi sợ hãi đã lâu trong lòng, nhịn không được lùi lại hai bước, lắp bắp không dám nói. Hành lang lại bị hắn chặn kín lối đi, nàng chỉ có thể vùi đầu xuống càng thấp, nhưng lại quên mất mặt nạ da người trên mặt, e sợ bị hắn nhận ra.

Lại không biết việc nàng vùi đầu trốn tránh này, đúng lúc lại để lộ một đoạn cổ trắng tuyết từ vạt áo. Chỗ đó hình dáng đẹp đẽ, da trắng như tuyết, óng ánh rực rỡ, làm Gia Luật Hồng không kìm được nheo mắt lại, chóp mũi dường như có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng từ vạt áo.

Ôn Tình Nhiễm còn không biết mình đã phạm lỗi lớn, chỉ cảm thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm mình càng thêm nóng bỏng, đỉnh đầu mình dường như bị hắn nhìn đến bốc hỏa.

Nàng nhịn không được ngẩng mắt liếc hắn, lại thấy ánh mắt hắn sáng quắc, trong lòng hoảng loạn càng dữ dội, nhất thời run rẩy, trông thật đáng thương.

Gia Luật Hồng trầm ngâm một lát, chỉ nói: "Nếu đã không muốn đáp lời, thì thôi vậy, cớ gì mỗi lần thấy ta đều như thấy hồng thủy mãnh thú? Thôi, đệ muội cứ đi đi..."

Ôn Tình Nhiễm nghe vậy như được đại xá, vội vàng xoay người bước nhanh cùng thái giám rời đi...

Gia Luật Hồng vừa rồi lại ở khoảnh khắc nàng ngẩng mặt lên mà cảm thấy không đúng. Sắc mặt nàng vàng như nến, nhưng cổ và mu bàn tay lại trắng như tuyết, dường như một cành khô héo cắm trong một chiếc bình ngọc đẹp đẽ, lộ ra vẻ cổ quái.

Hắn nhìn chằm chằm người phụ nữ đang đi dạo ở đằng xa, cảm giác kỳ lạ trong lòng càng tăng lên. Nhìn tư thái uyển chuyển của nàng, dù đang đi vội vàng như vậy, cái eo nhỏ và cặp mông vểnh lại vặn vẹo đến nỗi khiến người ta ngứa ngáy trong lòng. Chỉ riêng cái bóng dáng này thôi, nói là một giai nhân khuynh thành cũng không quá.

"Kỳ quái... Kỳ quái..." Hắn nhìn Ôn Tình Nhiễm đi xa, vươn tay gọi một thị vệ bên cạnh đến, phân phó: "Phái người theo dõi nàng, đừng để lão nhị phát hiện..."

Ôn Tình Nhiễm tự sau hôm đó lại gặp Gia Luật Hồng trong cung, không cùng Gia Luật Tề vào cung nữa.

Gia Luật Tề không biết nàng vì sao lại vậy, nhưng lại nhớ đến chuyện không vui hôm đó ở cung Tĩnh Thái Phi, cho rằng nàng vì chuyện đó mà giận dỗi, nhất thời nghĩ nàng ghen, trong lòng mừng thầm, tự nhiên cũng chiều ý nàng mà không miễn cưỡng.

Chỉ sợ nàng cả ngày ở trong phủ sẽ rất buồn chán, liền thừa dịp ngày nghỉ tắm gội cố ý đưa nàng ra phủ du ngoạn, trải nghiệm phong tục khác biệt của Đại Kim này.

Lúc đầu còn ổn, hai người thay y phục thường ngày, ngay cả xe ngựa cũng không ngồi. Vừa ra cửa, Gia Luật Tề liền nắm tay Ôn Tình Nhiễm đi dọc theo con hẻm nhỏ vòng mấy vòng. Khi ra khỏi con hẻm đó là một loạt cảnh tượng phồn hoa.

Thực lực Đại Kim hiện giờ cường thịnh, thủ đô không kém Mộc Quốc, hơn nữa những năm gần đây Đại Kim mưa thuận gió hòa, đồng cỏ chăn nuôi màu mỡ, ngựa và các loại vật nuôi đều béo khỏe.

Hiện giờ tân đế lại trọng thương nhân, cùng nước láng giềng chung thương đạo, càng làm cho thực lực Đại Kim ngày càng thịnh vượng. Hơn nữa sự phồn hoa hiện giờ lại vượt xa trước đây.

Ôn Tình Nhiễm đi theo Gia Luật Tề dạo quanh thành, chỉ cần nàng cầm thứ gì đó thưởng thức, Gia Luật Tề liền cho người gói lại, lúc đi về cũng không mang theo.

Ôn Tình Nhiễm thấy kỳ quái, hắn lại vuốt ve mũi nàng cười nói: "Đều có người giúp nàng đưa về phủ rồi, vội gì..."

Lại nắm tay nàng vòng vào một con hẻm hẹp, đợi đến khi lại đi ra, cảnh tượng bên ngoài lại rất khác so với con phố trước đó.

Bên đường luôn có thể thấy một số nam nữ ôm nhau, có kẻ còn kích thích eo hông, dẫn đến tiếng rên rỉ dâm đãng...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz