[EDIT] Giả Làm Giới Thượng Lưu
Chương 119: Chị không muốn cố gắng nữa
Trình Phóng vẫn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng, anh nằm trên giường qua loa đáp: "Biết rồi bảo bối, em yên tâm đi, hạng nhất chắc chắn là của chúng ta."Hứa Tri Ý: Tôi yên tâm cái búa gì!Hứa Tri Ý cười ngọt ngào: "Em đương nhiên có lòng tin ở anh, nhưng bây giờ độ nổi tiếng của Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu quá lớn, chúng ta có nên làm thêm một bảo hiểm kép không?"Lần trước cô thuê một ít thủy quân, nhưng không gây ra được sóng gió gì lớn, nói trắng ra là tiền không đủ, và những người thuê cũng không được việc.Trình Phóng tỉnh táo một chút, nhíu mày.Bảo hiểm kép?Hứa Tri Ý rõ ràng đang đánh giá thấp thực lực của anh.Trình Phóng cười khinh thường: "Không cần thiết phải vậy đâu."Đối phó với hai người bình thường không có bối cảnh, cần phải tốn nhiều công sức như vậy sao?Hứa Tri Ý nghiến răng, có chút hận sắt không thành thép.Nhưng cô nhịn, dùng giọng điệu đáng thương nói: "Sao lại không cần thiết? Nếu thật sự để họ giành hạng nhất, độ nổi tiếng tăng vọt, thì hợp đồng đại diện của trang sức Tâm Dạng sẽ phải đổi thành hai người họ, anh biết đấy, đây là hợp đồng đại diện đầu tiên của em kể từ khi vào nghề, lại còn là thương hiệu xa xỉ nhẹ nổi tiếng như vậy, em không muốn mất hợp đồng đại diện này."Vốn dĩ chuyện hợp đồng đại diện cô không định nói với Trình Phóng, vì cô căn bản không coi Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu ra gì, nhưng bây giờ xem ra, cô đã nghĩ quá đơn giản rồi, một chút thủy quân đối với độ nổi tiếng hiện tại của Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu mà nói, căn bản không có tác dụng lớn, thậm chí không có chút ảnh hưởng thực chất nào.Cô không có thực lực để đàn áp Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu, nhưng Trình Phóng thì có thể, nhà Trình Phóng có tiền có thế, tuy không phải là che trời lấp đất trong giới nhà giàu, nhưng đàn áp hai người bình thường nhỏ nhoi thì vẫn dễ như trở bàn tay.Bây giờ, cô chỉ có thể đặt hy vọng vào Trình Phóng, dù thế nào đi nữa, cô chỉ muốn cố gắng giành lại hợp đồng đại diện này lần cuối.Trình Phóng cau mày chặt, anh ngồi dậy khỏi giường, đôi mắt vừa nãy còn đầy vẻ buồn ngủ lập tức tỉnh táo, giọng điệu của anh cũng trở nên nặng nề: "Sao tôi không biết chuyện này?"Đây không chỉ là hợp đồng đại diện thương hiệu đầu tiên của Hứa Tri Ý, mà còn là hợp đồng đại diện thương hiệu đầu tiên của Trình Phóng. Phải biết rằng, việc sở hữu hợp đồng đại diện nào trong giới giải trí, có nghĩa là họ có bao nhiêu giá trị thương mại trong giới giải trí.Giá trị thương mại cao, họ có thể có quyền lựa chọn nhiều kịch bản chất lượng hơn.Tuy nhà Trình Phóng có tiền, nhưng trong giới giải trí cũng không ít kim chủ lớn nắm giữ kịch bản chất lượng, nên Trình Phóng cũng không phải muốn đóng gì là đóng được.Không có giá trị thương mại, kim chủ lớn không để mắt tới, dù sao người ta đầu tư kịch bản là để kiếm tiền, không phải để chơi.Mà những kịch bản Trình Phóng bình thường mang tiền vào đoàn đều là những kịch bản còn sót lại sau khi các đại gia đã đầu tư xong.Cho nên Trình Phóng lúc này mới căng thẳng về hợp đồng đại diện này như vậy.Hứa Tri Ý dùng giọng điệu tủi thân không thể tả nổi nói: "Em cũng là thông qua người nội bộ mới biết được tin tức, họ hiện đang cân nhắc Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu rồi, nếu lần này họ tiếp tục giành hạng nhất trong chương trình, thì hợp đồng đại diện chắc chắn sẽ rơi vào tay họ."Trình Phóng lúc này không thể ngồi yên được nữa, nếu nói chuyện đổi phòng và bán rau rừng trước đó, coi như là có chút xích mích nhỏ giữa họ, anh chỉ cần động tay một chút, làm khó dễ Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu một chút là được.Nhưng bây giờ Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiền đồ của anh và Hứa Tri Ý rồi.Trình Phóng suy nghĩ hồi lâu: "Em không cần lo lắng, chuyện này cứ giao cho chồng xử lý."Khóe miệng Hứa Tri Ý nhếch lên, giọng điệu dịu dàng: "Vâng, chồng ơi ~"Việc đầu tiên Trình Phóng làm sau khi cúp điện thoại là gọi cho người quản lý của mình.Anh ta dặn dò: "Anh đi thuê vài anti-fan đào tin xấu của Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu, rồi thuê thêm thủy quân dẫn dắt dư luận, tóm lại là tìm cách làm giảm độ nổi tiếng của hai người họ xuống. Sau đó nhân danh công ty đầu tư vào chương trình tạp kỹ mà tôi đang tham gia này, nói với đội ngũ chương trình rằng yêu cầu đầu tư là phải mặc định tôi và Hứa Tri Ý là hạng nhất."Người quản lý nghe thẫn thờ, nhưng trong lòng không ngừng lẩm bẩm, hai người Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu này sao lại dám chọc giận ông tổ sống Trình Phóng này chứ?Thật sự là chán sống rồi.Tuy chương trình ghi hình đã đi đến hồi kết, nhưng bây giờ là livestream, sau đó còn có bản ghi hình đã được cắt ghép, nên bây giờ đầu tư cũng không lỗ, sau này khi bản ghi hình được phát hành trên nền tảng vẫn có thể mang lại lợi nhuận.Người quản lý đang cầm mức lương hậu hĩnh ngoan ngoãn nói: "Vâng, anh Phóng, anh còn gì dặn dò nữa không?"Trình Phóng suy nghĩ một chút, rồi bổ sung: "Liên hệ với người phụ trách tập đoàn Tâm Dạng, tôi muốn gặp họ một lần, địa điểm ăn uống anh tự sắp xếp đi."Người quản lý: "Vâng, anh Phóng."Người quản lý cúp điện thoại thở phào nhẹ nhõm một hơi.Ôi, lại có một trận chiến khó khăn nữa phải đánh rồi, Trình Phóng lại bắt đầu làm trò với anh ta rồi.Mặc dù ông tổ sống này lắm chuyện, tính tình cũng bình thường, bình thường còn tỏ ra vẻ tự cao tự đại, rất đáng ghét, nhưng anh ta trả tiền rất sòng phẳng, lại còn đặc biệt hào phóng, người quản lý hoàn toàn không có tính khí và lý do gì để không nghe lời anh ta.Hơn nữa công ty mà Trình Phóng đang ở đều là của Trình Phóng, người quản lý càng không dám tùy tiện làm trái ý Trình Phóng.Dù sao ông chủ vừa ngốc vừa có tiền, không phải ở đâu cũng có.Anh ta dù có chết, cũng phải chết trong công ty của Trình Phóng!Bởi vì Trình Phóng cho quá nhiều rồi....Tầng ba biệt thự.Từ Ân Ân rửa mặt xong, thay quần áo, trước khi ra ngoài cầm điện thoại gửi một tin nhắn WeChat cho Lâm Kinh Chu.[Tôi là Từ Ân Ân: Sáng nay giành được bữa sáng ngon nhất là nhờ giấc mơ đó, anh biết điều đó nói lên điều gì không?]Từ Ân Ân suy nghĩ một chút, vẫn quyết định cổ vũ Lâm Kinh Chu, ngày cuối cùng rồi, họ nhất định không thể lật thuyền.[Lâm Kinh Chu: ?][Tôi là Từ Ân Ân: Nói lên ngay cả Thần Mộng Nguyệt cũng đang giúp chúng ta, chỉ với khởi đầu tốt đẹp này hôm nay, chúng ta nhất định sẽ thuận lợi giành được năm triệu!]Gửi xong đoạn tin nhắn này, Từ Ân Ân không nhịn được, bổ sung thêm một câu: [À, thật sự yêu chết Thần Mộng Nguyệt rồi!]Vốn dĩ cô nghĩ giấc mơ đó là công lao của Lâm Kinh Chu, nhưng quay về phòng cô mới chợt nhận ra, giấc mơ là do Thần Mộng Nguyệt quản lý, hình như không liên quan nhiều đến Lâm Kinh Chu.Nếu không phải Thần Mộng Nguyệt đã cho cô giấc mơ tối qua, cô đã không dậy sớm đầu tiên để giành được bữa sáng ngon nhất.Có khởi đầu tốt đẹp này, cô tin rằng vận may của cô và Lâm Kinh Chu hôm nay chắc chắn sẽ rất thuận lợi.Trong phòng ăn, Lâm Kinh Chu cười nhạo một tiếng, chậm rãi gõ chữ trên màn hình: [Mới năm triệu mà đã yêu chết Thần Mộng Nguyệt rồi sao?]Từ Ân Ân nhìn tin nhắn trả lời của Lâm Kinh Chu, không khỏi khẽ chậc một tiếng, quả nhiên là còn nhỏ tuổi, chưa ra đời, không có khái niệm gì về tiền bạc, lại dám thêm từ mới trước năm triệu.[Tôi là Từ Ân Ân: Cái gì gọi là mới năm triệu? Anh có biết người bình thường muốn kiếm năm triệu khó đến mức nào không? Hơn nữa Thần Mộng Nguyệt là Thiên Thần, điều đó nói lên đây là ý trời, ý trời đã định hôm nay chúng ta nhất định sẽ thắng!]Lâm Kinh Chu rủ mắt nhìn tin nhắn Từ Ân Ân gửi đến, thờ ơ nhếch môi: [Vậy đừng yêu Thần Mộng Nguyệt nữa, yêu tôi đi, tôi còn hiệu quả hơn cô ấy.][Từ Ân Ân: ?]Ngay sau đó, Từ Ân Ân thấy Lâm Kinh Chu gửi đến một đoạn tin nhắn còn ngông cuồng hơn cả mới năm triệu.[Lâm Kinh Chu: Thần Mộng Nguyệt chỉ quản giấc mơ trong lúc ngủ, nhưng tôi có thể thỏa mãn mọi giấc mơ của em, bao gồm cả giấc mơ ban ngày (ước muốn viển vông).][Từ Ân Ân: Thật không?][Lâm Kinh Chu: Ừm.][Từ Ân Ân: Còn nhớ tiêu chuẩn chọn bạn đời của em chứ?][Lâm Kinh Chu: Ừm?][Từ Ân Ân: Có xe có nhà có tiền, lớn tuổi, lúc nhìn không vừa mắt, rút ống oxy một cái là có thể đi ngay. Trước hết giúp em hoàn thành giấc mơ ban ngày này đi, chị không muốn cố gắng nữa.][Lâm Kinh Chu: ...]
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz