Doan Van
=]] ngược chỉ có tăng mell giảm đâu ♡21.Trước hôn lễ, anh hỏi, “Sao lại không thấy cha em đâu?”Cô trầm mặc. Sau đó cô dẫn anh đến trước một tấm bia mộ, nhẹ giọng nói, “Cha, con gái hiện giờ rất hạnh phúc”, anh chỉ im lặng.Tấm ảnh đen trắng trên bia mộ, chính là giáo viên dạy anh hồi trung học năm ba.Lại sau đó, trong đống di vật y để lại, anh phát hiện một tờ giấy ố vàng.Mở ra, chính là bút tích của anh hồi trung học.Trên đó chỉ có hai câu — Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão. Hận không sinh đồng thời, mỗi ngày cùng quân hảo.♡22.Chiến sa trường, sái huyết lệ, ta vì ngươi thắng ngàn dặm giang sơn.Thốn khải giáp, phục điện tiền, ngươi tứ ta độc tửu nhất bôi.(Chiến sa trường, rơi huyết lệ, ta vì ngươi thắng ngàn dặm giang sơn.Cởi áo giáp, quỳ trước điện, ngươi ban ta một ly rượu độc.)♡23.Hôm nay là kỷ niệm 30 năm kết hôn của hắn cùng nàng, hắn vẫn như trước tặng nàng tiramisu, bỗng nhiên nhận được một bưu thiếp tới từ Prague, hắn khóc.Nàng hỏi: “Tại sao?”“Bởi vì cậu ấy là vợ của anh.”“Vì sao còn kết hôn với em?”“Cậu ấy hi vọng anh sẽ hạnh phúc>’Ngày hắn cùng nàng kết hôn cũng chính là ngày hắn đã cùng cậu kết hôn, ngày 10 tháng 6.♡24.Y nhìn hắn kéo cô dâu đến trước mặt mình, nở nụ cười.Y nói, “Chị dâu, nếu anh ấy khi dễ chị, chị cứ nói cho tôi! Tôi thay chị đánh anh ấy!”“Được được, tiểu tử kia, ít nói xấu anh đi!”“Cô dâu, chú rể, sao lại chỉ lo bên đấy vậy? Chúng tôi bên này cũng là khách mà!”“Rồi, rồi. Như vậy trước đi, ăn thật ngon nhé!”“Đây đây!”“Đây, anh lăn đi!”“Nha, tiểu tử!”“Ha ha ~”Chú rể rời khỏi. Y vẫn khom lưng cười ha hả, nhưng là cười mà trong mắt đã có lệ.♡25.Lúc tiểu học, em lần đầu tiên trong đời vì anh mà đánh nhau, em nói không cần sợ, có em ở đây. Vì thế anh một mực yên lặng đứng đằng sau em, nhận sự bảo vệ của em.Lúc sơ trung, anh giúp em học nhóm, em nói muốn anh làm đại não của em, chúng ta hứa với nhau, phải cùng nhau tốt nghiệp trung học…Lúc trung học, cô ấy xuất hiện bên cạnh chúng ta, em hỏi anh, vì sao lại muốn cướp mất cô ấy?Kỳ thật, người anh muốn cướp, là em! Đáng tiếc, chúng ta không thể quay trở về ngày ấy…♡26.Hắn là một đứa nhỏ bị bênh, không ai chăm sóc, cũng chẳng ai chơi cùng. Mãi cho đến khi trận tuyết đầu mùa rơi, hắn đắp một người tuyết nhỏ.Hắn hỏi: “Ta có thể ôm ngươi một cái không?”Người tuyết nhỏ hỏi lại hắn: “Vì sao?”Hắn nói: “Bởi vì ta thích ngươi.”Người tuyết nhỏ yên lạng ngả đầu và ngực hắn. Sau đó vài giây, hắn nghe thấy người tuyết nhỏ nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai hắn nói: “Ta vượt qua được 4 mùa, chỉ vì muốn tan ra trong ngực ngươi, cảm ơn ngươi thích ta.”♡27.“Chờ khi em chết đi rồi, anh đem tất cả mọi thứ của em đốt hết đi, rồi tìm một nữ nhân tốt, bắt đầu lại!” Hắn đáp ứng, nắm lấy bàn tay trắng nõn của y, cho đến tận khi y nhắm mắt.Trở về nhà, hắn đốt rèm cửa, nhìn từng vật từng vật lần lượt biến thành tro bụi, hắn nhắm mắt vào rồi mở mắt ra, hai cánh tay mở rộng ôm lấy biển lửa: “Thứ cuối cùng, của em!”♡28.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz