ZingTruyen.Xyz

[ĐM/Song Tính/NP] Nhóc Con Mềm Mại Ngày Ngày Được Rót Tinh

Chương 40: Vụng trộm xong bị trừng phạt

Dim_cutooo

Chương 40: Vụng trộm xong bị trừng phạt, anh trai cùng anh hàng xóm kẹp nhóc con ở giữa chịch mạnh bạo.

Màn đêm sâu thẳm.

Trình Dạ không nghĩ cảnh tượng mình thấy khi về nhà lại là như vậy.

Một người đàn ông cao lớn đứng trước cửa sổ nhà mình, lặng lẽ nhìn vào bên trong, không biết đang nhìn gì.

Đầu óc “ong ——” một tiếng, Trình Dạ lập tức nổi giận, mẹ nó, trong nhà hắn ngoài nhóc ngốc ra thì còn ai nữa?

Vậy thì người trước mắt này, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Đỗ Nam Thành.

Trình Dạ bước nhanh tới, yên lặng đi đến sau lưng Đỗ Nam Thành, nghiến răng nói: “Mẹ nó mày còn dám đến đây?” Nắm tay siết chặt.

Đỗ Nam Thành thân hình cao lớn, không trả lời, chỉ nhắc nhở một tiếng, “Mày nhìn vào trong đi.” Giọng anh khàn đặc.

Anh vừa đến đây chưa được mười phút, định nhân lúc Trình Dạ không có ở nhà đến xem Ngôn Úc như thế nào, không ngờ lại thấy cảnh tượng này.

Tay chân anh bỗng chốc lạnh toát.

Anh nhận ra Đặng Sách, gã vừa từ thành phố trở về, tuy còn trẻ nhưng lại rất giàu có..

Anh biết mình không thể tranh giành được.

Trình Dạ nghiến chặt nắm tay, vô thức làm theo lời Đỗ Nam Thành, ánh đèn trong phòng đủ sáng để hắn nhìn rõ hành động của hai người trên giường.

Khoảnh khắc ấy, Trình Dạ suýt chút nữa xông vào trong giết chết Đặng Sách.

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?!

Hắn chỉ vừa ra ngoài họp một lát, quay về đã thấy đứa em trai bé bỏng nằm dưới thân người đàn ông khác?!

Trong lúc ngoài hắn tạm bỏ qua chuyện của Đỗ Nam Thành, Trình Dạ nghiến răng hỏi: “Chuyện này là thế nào?”

Dù tức giận đến mức muốn xông vào đấm Đặng Sách ngay lập tức nhưng Trình Dạ vẫn phải kìm nén.

Ở nơi này, Đặng Sách có quan hệ thân thiết với cả trưởng thôn, hơn nữa cuộc họp hôm nay cũng nhắc đến. Dù tức đến mức muốn lên máu, Trình Dạ vẫn phải nhẫn nhịn.

Hắn vẫn còn phải mang Ngôn Úc rời khỏi đây, không cho phép bất cứ ai cướp bé ngốc ra khỏi hắn.

Không nhịn cũng phải nhịn.

“Không biết.”

Giọng Đỗ Nam Thành đầy khó chịu nói. “Tao cũng vừa mới đến.”

Người đàn ông thật thà này đã lờ mờ đoán ra quan hệ giữa Đặng Sách và Ngôn Úc.

Bởi vì anh nhìn thấy hai đồng xu bị Đặng Sách ném trên chiếu, lúc đó cổ họng anh như nghẹn lại, thì ra không chỉ có mình anh có loại quan hệ đó với Ngôn Úc.

Đỗ Nam Thành liếc nhìn Trình Dạ bên cạnh, cười gượng.

Nếu vậy thì anh phải tìm một đồng minh thích hợp.

“Không thể nào.” Trình Dạ nhìn thấu ý định của Đỗ Nam Thành.

Hắn không đời nào đồng ý.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Khoảng mười phút sau.

Khi Đặng Sách vừa mới rời đi, Trình Dạ và Đỗ Nam Thành bước vào phòng.

Trong phòng.

Ngôn Úc đang hô hấp dồn dập, cậu có chút mệt, nhưng bụng nhỏ no căng tròn khiến cậu rất hài lòng.

Nhóc ngốc hoàn toàn không biết mình mới là người bị lợi dụng, chỉ vui vẻ nghĩ rằng mình đã cho em bé của mình và anh Trình Dạ ăn no.

Không hề hay biết những gì đang chờ đợi phía sau.

Trên giường.

Hai cơ thể nóng bỏng kẹp chặt lấy Ngôn Úc vừa ăn no.

Cậu bối rối nhìn hai người đàn ông trước và sau mình, ngày thường, Trình Dạ không bao giờ dọa nạt cậu, nhưng lần này thì khác.

“Bé ngốc, sao em lại làm vậy?”

Trình Dạ thấy biểu cảm của Ngôn Úc thì biết là cậu không hiểu chuyện gì, nhưng nhóc hư cần phải bị trừng phạt.

Là do hắn không dạy dỗ nhóc con ngây thơ này, cho nên hắn cũng phải chịu trừng phạt.

Trình Dạ nhìn vẻ mặt giản dị của Đỗ Nam Thành, trong lòng thầm mắng anh ta là một cao thủ đàm phán.

Trình Dạ cảm thấy đầu óc mình sắp hư rồi mới đồng ý với đề nghị của Đỗ Nam Thành.

Hắn biết mình không thể một mình đưa Ngôn Úc đi, ít nhất là khi Đặng Sách còn ở đây.

“Anh Trình Dạ……?”

Khuôn mặt trắng nõn của Ngôn Úc ngơ ngác nhìn anh Trình Dạ rồi lại nhìn anh Đỗ Nam Thành, không hiểu sao hai người lại ở cùng nhau.

Họ muốn chơi trò gì với cậu sao?

Hai cơ thể cường tráng nóng bỏng áp sát lại gần, kẹp chặt Ngôn Úc ở giữa.

Con cặc của Trình Dạ đã cương cứng, Đỗ Nam Thành cũng vậy, hai người đều đang sôi sùng sục, Trình Dạ lên tiếng trước: “Bởi vì bé ngốc đã làm một chuyện khiến anh rất buồn. Đây là hình phạt dành cho em.” Giọng hắn đầy dịu dàng, nhưng hành động thì ngược lại.

Cả người Ngôn Úc trần truồng bị kẹp giữa hai người đàn ông, như miếng bơ ngọt ngào giữa hai miếng bánh quy.

“Ưm… ơ?”

Ngôn Úc không hiểu gì hết. mình đã làm gì sai khiến anh hai tức giận như vậy, còn có, tại sao anh hàng xóm cũng ở đây?

Nhóc ngốc sắp khóc đến nơi.

Đuôi mắt ửng đỏ càng khiến cảnh tượng thêm ái muội.

Đêm khuya tĩnh lặng.

Trong căn phòng sáng đèn, một cậu bé xinh đẹp bị hai người đàn ông cao lớn kẹp chặt khóc nức nở.

Bên dưới.

Hai cây dương vật thô to tuy rằng khác màu nhưng cùng cắm sâu trong hai lỗ nhỏ hồng hào của Ngôn Úc, chịch cậu đến rên rỉ liên tục.

Trình Dạ ở trong lồn nhỏ, còn Đỗ Nam Thành thì ở trong lỗ đít.

Hai lỗ nhỏ bị hai con cặc thô dài lấp đầy, hai lỗ nhỏ liên tục nuốt vào, ướt át và khao khát.

Cả người Ngôn Úc run rẩy, cái bụng nhỏ vừa bị Đặng Sách làm cho nhô lên giờ càng phồng to hơn. Hai chân run run, bị đụ đến chóp mũi cậu đỏ lên.

“A a a…!!! Đừng…đừng mà… ư hức hức… Sướng, sướng quá……”

Dưới thân Ngôn Úc đang phun ra nuốt vào hai von cu to đùng, Trình Dạ và Đỗ Nam Thành căng eo, hai người đang địt nhóc ngốc chỉ cách nhau một lớp mỏng.

Cặc bự di chuyển rất nhanh, hai người đàn ông không nghĩ được gì hết, chỉ ra sức chịch chết nhóc con không nghe lời này trên giường thôi.

Huyệt thịt co chặt, phun ra rồi lại nuốt vào làm nước dâm văng khắp nơi.

Đuối mắt Ngôn Úc đỏ hoe, cảm giác hai dương vật cùng lúc ra vào quá kịch liệt. “Không… a hức… anh ơi… nhanh quá……”

Nhóc ngốc chưa bao giờ trải qua cảm giác kích thích đến như vậy.

Hai con cặc bự cùng lúc ra vào khiến cậu sướng muốn chết mất.

Lồn nhỏ vốn đã sưng tấy, vì đã bị người khác chịch trước đó. Trình Dạ thở dốc, cúi xuống hôn lấy đôi môi Ngôn Úc.

“Hôm nay bé ngốc hư quá.” Trình Dạ tăng tốc độ, mặc kệ lồn non mềm ấm đang gắt gao mút lấy thân cặc.

Ngôn Úc nức nở một tiếng: “A… không mà… ha a… em sắp bị đụ chết mất… ư……”

Nhóc ngốc bị đâm đến đầu óc quay cuồng, chỉ nghĩ đến việc mình đã no.

Nhưng cậu vẫn không hiểu vì sao anh hai lại giận mình đến vậy.

Nhóc con tủi thân, nước mắt rơi lã chã, vừa ngoan ngoãn lại vừa đáng thương.

Cho dù vậy, cậu vẫn không trách anh trai.

Trình Dạ gần như đọc được suy nghĩ của Ngôn Úc, cặc bự dưới thân tiếp tục đâm sâu vào lồn non mềm nhũn, ghé tai cậu nói: “Né ngốc đang thắc mắc vì sao anh hai lại giận đúng không?”

“Ưm… không! Đừng… đừng mà… ưm a…”

Đỗ Nam Thành phía sau đâm mạnh vào lỗ đít hồng hào, quy đầu cọ xát tràng đạo ướt át, ra sức đụ mãnh liệt.

Cho đến khi —— anh đâm mạnh một cái!
Quy đầu to bự chạm vào một điểm mềm mại bên trong, Đỗ Nam Thành từng đọc trên sách rằng đó là một trong những điểm nhạy cảm nhất của đàn ông.

Tràng đạo co rút mạnh mẽ, nước dâm trào ra.

Ngôn Úc như phát điên, tại aso, tại sao lại sướng thế này……

Sướng đến mức cậu muốn chết đi.

Dương vật nhỏ không kiểm soát được bắn ra tinh dịch.

Từng đợt khoái cảm không ngừng lấn át não bộ cậu, Ngôn Úc thật sự sắp hỏng mất rồi.

Đỗ Nam Thành chưa từng nói một tiếng, chỉ vùi đầu vào làm việc, vách thịt mềm ấm kẹp chặt dương vật anh, khiến anh càng thêm chịch cuồng bạo.

“Vì… a…! Ư hức hức… vì sao?” Ngôn Úc hai mắt đẫm lệ nhìn Trình Dạ, cậu không hiểu nên rất muốn biết là tại sai anh hai lại làm như vậy.

Trình Dạ thở hổn hển, hơi thở phả vào mặt Ngôn Úc. “Bởi vì anh rất tức giận, tại sao em không thể chỉ thuộc về một mình anh?”

Thân cặc màu đỏ tía liên tục ra vào trong bím non mềm mại, lỗ lồn ửng hồng co bóp phun ra nuốt vào, nước dâm trong suốt chảy dọc theo thân dương vật.

Cả người Ngôn Úc run rẩy: “Không… a… to quá… ưm… lại… lại đâm vào nữa……”

Cậu thất thần dựa vào người Đỗ Nam Thành, mặc cho hai người đàn ông đâm thọc.

Tử cung nhỏ bé lại bị quy đầu đâm sâu, hòa lẫn với tinh dịch nóng hổi bên trong, làm Ngôn Úc rên rỉ không ngừng.

“Ưm… a… anh ơi… đừng mà… á… sướng quá……”

Trình Dạ và Đỗ Nam Thành nhìn nhau, hai người đều muốn nhanh chóng kết thúc cuộc làm tình này, dù muốn đắm chìm trong cơ thể mềm mụp của Ngôn Úc đến đâu, họ vẫn phải nghĩ cho sức khỏe của cậu.

Tuy nhiên, hình phạt vẫn phải tiếp tục, đó là quyết định chung của họ.

Hai cây dương vật cùng lúc tăng tốc.

Ngôn Úc sắp hỏng mất thôi, tại sao lại thế này?

Nhóc ngốc nghe hiểu những gì anh hai nói, nhưng cậu vẫn luôn ở bên cạnh anh mà? Vẫn luôn thuộc về anh mà.

Thịt mềm bị hai con cặc bự khuấy đảo, cố gắng van xin chúng đâm rút nhanh hơn, để cậu được thoải mái hơn, dù chỉ một chút thôi.

Ngày càng khao khát.

“A… đừng… anh ơi… ưm… em sắp hỏng rồi… a… sắp hỏng rồi……”

Ngôn Úc khóc nấc, cậu không muốn nuốt thêm tinh dịch nữa, cậu no lắm rồi, tại sao lại thế này……

Đỗ Nam Thành liên tục thúc mạnh vảo, cặc bự khuấy đảo thịt ruột ướt át, cảm giác chiếm đoạt nhóc con đang tràn ngập trong đầu óc anh, dương vật theo đó cũng đâm mạnh lên.

Quy đầu căng phồng, mã mắt mở ra, tinh dịch đặc quánh của Đỗ Nam Thành bắn vào thành ruột non mềm của nhóc ngốc.

Nóng quá, nóng quá……

Ngôn Úc há miệng nhỏ, khó khăn thở dốc.

Trong tử cung, tinh dịch của Trình Dạ vẫn tiếp tục bắn ra, hắn và Đỗ Nam Thành gần như xuất tinh cùng lúc.

Bụng nhỏ trắng nõn lại căng phồng vì tinh dịch nóng hổi.

Chóp mũi Ngôn Úc ửng đỏ, cơ thể run rẩy trong vô thức, tóc tai ướt đẫm: “Ưm……”

Cậu bị căng đến hỏng mất thôi.

Giống như một tinh linh nhỏ sống bằng tinh dịch, trong một ngôi làng tồi tàn, chỉ có thể mãi mãi ở lại nơi này, bị hết người dân này đến người dân khác cưỡng bức làm bụng phình to.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz