[ĐM/edit/Hoàn] Ta ở tinh tế chấn hưng Long tộc (1)
Q1 - chương 54: Triệu hồi
"Bố, vậy chúng con về trước đây, bố nhớ giữ gìn sức khỏe nha." Bạch phu nhân lưu luyến đứng ở cửa tạm biệt, "Hai đứa con phải chăm sóc ông ngoại thật tốt, nghe chưa?"Bạch Quỳnh và Bạch Hiển liên tục gật đầu, Trác Phong phất tay: "Đi đi đi, không cần lo lắng ở đây."Bạch Thành và Bạch Cảnh đã rời đi mấy ngày rồi, là do công ty thật sự không thể thiếu người được nữa, mấy người mới đành phải quay về. Mấy ngày nay Bạch Hiển đã thực hiện lời hứa của mình, dẫn cả nhà họ Bạch đi thăm thú khắp thành phố chính. Đối với sự phồn hoa này, cha con Bạch Thành bày tỏ, sớm muộn gì Lạc Nhật Thành cũng sẽ trở nên như thế này.Chiếc xe nhỏ dần dần khuất xa, Bạch Hiển thu ánh mắt lại, quay đầu nhìn, Trác Phong hóa ra đã rưng rưng khóe mắt. Cậu liền giật mình, chạy tới làm nũng, "Ông ngoại~ đợi con nghỉ phép con sẽ đưa ông đi Lạc Nhật Thành chơi! Con nói cho ông biết, Lạc Nhật Thành cũng có nhiều thứ hay ho lắm, nổi tiếng nhất chính là..."Bạch Quỳnh cũng đi theo bên cạnh thỉnh thoảng phụ họa vài câu, kết quả là hai người lại bắt đầu cãi nhau (trêu chọc nhau), khiến Trác Phong phía sau cười rất vui vẻ.Trác Phong thành công bị hai đứa cháu thu hút sự chú ý, đợi đến khi hai đứa dừng lại bắt đầu làm bài tập về nhà, nỗi lưu luyến trong lòng ông đã tan biến hết. Ông cười bất lực lắc đầu, hai đứa nhóc này quả thực rất có bản lĩnh.Nghĩ lại, ông cũng quả thực đã lâu không đến Lạc Nhật Thành rồi, chi bằng cứ như Tiểu Hiển nói, đợi nghỉ phép sẽ qua chơi, xem cuộc sống của con gái mình những năm nay rốt cuộc như thế nào.Hai đứa cháu ngoan ngoãn làm bài tập, ông lão an nhàn uống trà bên cạnh.Trên ban công, ánh nắng chiếu rọi, in bóng lốm đốm lên tường, ghi lại sự trôi chảy của thời gian.——Thiên Huyền khai giảng vào ngày mười sáu, hoàn toàn không có ý định cho nghỉ thêm. Tại lễ khai giảng, học sinh Thiên Huyền đã nhận được một tin tức quan trọng: Bí Cảnh Tứ Hải sắp mở ra, học sinh Thiên Huyền sẽ do giáo viên tổ chức, cùng nhau tham gia cuộc thám hiểm Bí Cảnh lần này, người có năng lực có thể tìm kiếm Tổ Thạch để khế ước ngự thú!Bí Cảnh Tứ Hải, nằm ở khu vực trung tâm của ba học viện Thiên Huyền, Tử Vi Tinh và Thanh Trúc, là nơi các học sinh khám phá Bí Cảnh thường niên. Trong Bí Cảnh, không chỉ có học sinh Thiên Huyền, mà còn có học sinh của học viện thứ hai và thứ ba, vì vậy, tất cả học sinh cùng trường phải đoàn kết một lòng, cùng nhau đối phó với khó khăn trong Bí Cảnh.Bí Cảnh đã được kiểm soát trong nhiều năm, môi trường bên trong tương đối an toàn, ngay cả tân sinh năm nhất cũng có thể thử sức. Ngồi trong lớp học, giáo viên chủ nhiệm vừa bước vào đã hỏi: "Lần hoạt động Bí Cảnh này có ai không muốn tham gia không?"Là không muốn tham gia, chứ không phải muốn. Cả lớp không một ai trả lời. Giáo viên gật đầu, "Tốt, toàn bộ sinh viên lớp A tham gia. Khóa học mấy ngày này vẫn như học kỳ trước, tình hình cụ thể sẽ đợi thông báo của nhà trường!"Các khóa học vẫn diễn ra theo đúng lịch trình, nhưng học sinh năm nhất và năm hai đồng loạt tìm đến các anh chị khóa trên, cố gắng tìm hiểu một số thông tin liên quan đến Bí Cảnh Tứ Hải."Bí Cảnh Tứ Hải và Bí Cảnh kiểm tra sát hạch gần giống nhau, nhưng không gian bên trong rất lớn, khoảng mười cái Bí Cảnh sát hạch cộng lại. Trong đó, điều cần chú ý nhất chính là các loại Tổ Thạch. Ở chính giữa Bí Cảnh, sẽ có một khu vực gọi là Tổ Địa, nơi đó sẽ có các Tổ Thạch khác nhau, nhưng số lượng người giao tiếp với mỗi Tổ Thạch là có giới hạn!""Đây cũng là nơi các học viện tranh giành căng thẳng nhất. Nhưng ngoài ra, các khu vực nguy hiểm khác trong Bí Cảnh cũng có thể tồn tại Tổ Thạch, khi đó chúng ta cần tự mình tìm kiếm và phân biệt, bởi vì có một số Tổ Thạch đã mất khả năng giao tiếp, tìm được cũng chỉ lãng phí thời gian."Trong thư viện, Bạch Quỳnh đang thao thao bất tuyệt, Bạch Hiển và Vương Kha lắng nghe rất chăm chú.Là một người anh khóa trên đã tham gia hai lần (Bạch Quỳnh không tham gia năm hai vì bị thương), Bạch Quỳnh vẫn có thể giải thích cho hai người rất nhiều kiến thức liên quan đến Bí Cảnh Tứ Hải.Bên cạnh còn có Đường Ninh, Việt Trạch, Lăng Vị và Chu Ngạn. Mấy người đã quyết định sẽ lập đội cùng với Bạch Hiển.Ngày mai là ngày tập trung, giáo viên các khoa sẽ dẫn học sinh đến Bình Nguyên Giang Lăng, cửa vào Bí Cảnh lần này đã được xác định địa điểm."Bình nguyên Giang Lăng nằm ở giữa ba học viện, bên cạnh là sông Lạc Lăng và dãy núi Kỳ Nguyên. Địa thế ở đây bằng phẳng, rất thích hợp làm địa điểm tập trung lớn. Nhưng nơi càng trống trải, càng phải cẩn thận, nơi này thường xuyên xảy ra lũ lụt và thú triều, vì vậy, Bí Cảnh sẽ không mở quá lâu, tối đa chỉ có mười ngày. Trong thời gian này, giáo viên các học viện sẽ túc trực tại đây, nhưng nếu không ra trong vòng mười ngày, cho dù Bí Cảnh chưa đóng lại, các học viện cũng sẽ chọn rút lui."Việt Trạch rất trịnh trọng nói: "Bất kể thế nào, việc có tìm được Tổ Thạch hay không không phải là quan trọng nhất, một khi bị bỏ lại trong Bí Cảnh, sẽ phải sống trong đó một năm, cho đến lần mở cửa tiếp theo."Một năm! Lại không có người giúp đỡ. Bạch Hiển rơi vào trầm tư, "Vậy, thật sự có người từng ở trong Bí Cảnh một năm sao?"Đường Ninh khẽ gật đầu, "Tuy nhiên đó là chuyện từ rất lâu rồi, là học sinh năm tư của Thiên Huyền. Khi ra ngoài, khí thế tiều tụy khắp người, ngự thú cũng chết và bị thương nặng, nhưng rất nhanh, đối phương đã trở thành một Ngự Thú Sư rất lợi hại, giữ chức đội trưởng Đội Hộ Vệ Hoàng Gia, mới nghỉ hưu gần đây."wow!Hai tân sinh lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ. Đường Ninh ho khan hai tiếng, "Khụ, tiếp tục đi. Về Bí Cảnh Tứ Hải lần này, điều quan trọng nhất là, cố gắng đừng đi cùng đường với người khác."Trước ánh mắt nghi ngờ của hai người, Đường Ninh lại nghiêm túc nói: "Quên rồi sao, Tổ Thạch giao tiếp có giới hạn số lượng người, cho dù là người cùng học viện chiếm được Tổ Thạch, cũng rất khó phân bổ đều cho mỗi người. Thái độ của mỗi người đối với người khác là khác nhau. Nói một câu khó nghe, con người mới là sự tồn tại nguy hiểm nhất trong Bí Cảnh!"Nói xong, xung quanh rơi vào một khoảng im lặng. Một lúc lâu sau, Bạch Hiển mới nhíu mày mở miệng, "Được, nhớ rồi, nhưng có lẽ em cần phải chuẩn bị thêm một chút." Tốt nhất là phải chuẩn bị phương án bảo toàn mạng sống!Bạch Quỳnh biết cậu có ý gì, nhưng những người khác không biết, vì vậy anh ta rất tự giác bắt đầu giúp cậu chuyển hướng chú ý, "Được rồi, vì các em cũng đã biết rồi, vậy thì về nhà thôi. Sáng mai gặp nhau ở điểm tập trung, nhớ đeo quang não cho cẩn thận."Đường Ninh nhìn Bạch Quỳnh, rồi nhìn Bạch Hiển, nghĩ đến con rồng đã thấy trong Rừng Trầm Hà hôm đó, không biết đang nghĩ gì, "Được, đi đây."Mấy người rời khỏi cổng trường thì chia nhau mỗi người một ngả. Về đến nhà Trác Phong, Bạch Hiển thậm chí không còn tâm trí nói chuyện gì với Vương Kha và Bạch Quỳnh nữa, lấy lý do nghỉ ngơi sớm rồi nhanh chóng vào phòng, tinh thần đi vào sổ tay.Mạnh Chương đang hái linh quả cho mấy con rồng con. Thấy cậu đến, bốn con đều bày tỏ sự chào đón nồng nhiệt. Mạnh Chương lau tay, cười nói: "Đã lâu không gặp Long Chủ."Bạch Hiển sờ mũi, từ sau lần vào chúc Mạnh Chương năm mới hồi Tết, cậu đã chìm đắm trong bài tập không thể thoát ra, quả là đã lâu không gặp, "Khụ, Ngọc Bích đã đạt cấp tối đa chưa?"Ngọc Bích nghe gọi, liền nhích lại gần. Hiện giờ nó đã có thân hình cao ba mét, toàn thân vảy cứng cáp vô cùng, đuôi phủ đầy gai ngược. Trên toàn thân, thứ duy nhất trông mềm mại là đôi cánh ngắn cũn cỡn, vẫn là một cặp khối thịt như lúc mới sinh.Mạnh Chương đưa một quả linh quả cho Mạc Tư, "Ngọc Bích đã cấp 38 rồi, sắp đạt cấp tối đa, sẽ là một vũ khí rất lớn của ngài."Bạch Hiển gật đầu, sờ cằm, lấy sổ tay ra. Cậu còn hơn mười nghìn điểm tín ngưỡng, thời gian này không ra ngoài nên điểm tín ngưỡng tự nhiên không tăng thêm, "Tôi sắp tham gia hoạt động Bí Cảnh Tứ Hải, triệu hồi thêm một con nữa sẽ an toàn hơn."Mạnh Chương gật đầu, "Không sai, bí cảnh lần này là đội ngũ hỗn hợp, còn có không ít người có thực lực mạnh hơn Long Chủ xuất hiện, có thêm một con rồng là có thêm một phần bảo đảm."Bạch Hiển được công nhận, nhìn vào hình ảnh tối đen trong sổ tay, trong lòng thầm nghĩ, không chừng bí cảnh lần này cũng là một cơ hội tốt để cậu kiếm điểm tín ngưỡng thì sao?Ngón tay nhấp xuống, lối đi quen thuộc xuất hiện. Ánh sáng lần này dường như hơi chói mắt?Một quả trứng rồng màu bạc có vảy xuất hiện trong tay Bạch Hiển. Bạch Hiển mở to mắt, đây là con rồng đầu tiên mà ngay trên vỏ trứng đã có vảy.Quả trứng rồng lần này không vỡ ra, mà theo một hướng kỳ lạ xoắn ốc vặn vẹo. Một lỗ tròn xuất hiện trên đỉnh vỏ trứng, theo đó một con rồng nhỏ thò đầu ra. Khi toàn bộ cơ thể nó từ từ lộ diện, Bạch Hiển càng lúc càng kinh ngạc.Bạch Hiển: Chà! Quả trứng rồng này chính là thân thể của rồng con!Mạnh Chương cũng thấy, nhưng điềm nhiên nói: "Đây cũng là một loại phong ấn của Long Chủ, thạch hóa (hóa đá). Thông thường, chỉ những con rồng có lực phòng ngự cực cao mới dùng phương pháp này phong ấn, và cũng là để phục hồi sức mạnh nhanh chóng."Khi lớp vảy nhỏ liên tục mở ra, một tiểu long có vẻ ngoài hoàn toàn thuộc về rồng phương Tây được trưng bày trọn vẹn. Chiếc miệng hơi thon dài để lộ ra những chiếc răng nanh non nớt, sắc nhọn. Hai móng vuốt sắc bén như chim ưng vẫn còn mềm mại, vô lực. Lớp vảy nhỏ màu trắng sữa bao phủ khắp cơ thể, những chiếc vảy trên cánh dường như còn phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo.Cả người nó toát ra khí chất cao quý, ngẩng đầu đầy duyên dáng nhìn Bạch Hiển đứng trước mặt. Nó vẫn tự loay hoay rung cánh, cố gắng để sức mạnh trong cơ thể phục hồi nhanh hơn.Bạch Hiển nhanh chóng mở sổ tay long tộc để tìm thông tin về rồng con này, quả nhiên mô tả là: Độn Không Long, thuộc tính Không Gian, có thể xuyên qua không gian, kỹ năng chưa biết.Chưa biết?! Mày là sổ tay cơ mà! Bạch Hiển đã không còn sức để phàn nàn về thứ này nữa. Rồng con trong tay cậu đã bắt đầu duỗi dài thân hình, mở rộng lớp vảy. Cậu vươn tay sờ thử, một cảm giác lạnh buốt truyền đến từ lòng bàn tay.Bạch Hiển định xoa đầu rồng con, nhưng rồng con rất ngạo kiều (kiêu ngạo đáng yêu) né đầu đi, nhìn cậu, dường như đang hỏi: Cậu muốn làm gì? Bạch Hiển im lặng rụt tay lại. Không ngờ, tiểu gia hỏa lại rất nhanh chóng cọ một cái vào tay cậu, sau đó quay lưng đi, giả vờ như mình chưa làm gì cả.Bạch Hiển không nhịn được nở một nụ cười "người cha hiền lành": "Rất tốt, lại thêm một tiểu ngạo kiều nữa. Tuy nhiên, hình như so với Lam Giáng thì khá hơn nhiều. Dễ thương thế này, xinh đẹp thế này, nhất định là rồng cái rồi. Đặt tên gì cho hay đây?"Bạch Hiển lẩm bẩm, không ngờ tiểu gia hỏa trong tay nghe thấy, quay đầu lại, hai mắt chấn động nhìn cậu.
---------------
Tác giả có lời muốn nói:Ha ha ha ha, lại một chú rồng nhỏ xuất hiện.---------------
Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả
Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"
------------HẾT CHƯƠNG 54------------
Đã sửa: 1/12/2025Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz