Chuyen Ver H Red Velvet
Hoàng hôn buông xuống, ở trong một phòng học trên lầu cao, ánh đèn vẫn còn mở tạo nên không gian ấm áp sáng sủa.
Ở trước bàn làm việc có một bóng hình xinh đẹp đang ngồi, đôi mắt đẹp ấy quét qua từng hàng văn tự, trên tay không ngừng lật những trang sách lịch sử dày nặng.
"Xôn xao..."
Cô càng lật càng lúc càng chậm, cuối cùng dừng tại một hình ảnh của một trang quyển sách, sau đó "Phanh..." một tiếng, rồi sau đó đoan chính mà ngồi thân mình xụi lơ xuống.
Ngực hơi hơi phập phồng, tiếng hít thở thực nhẹ, Joohyun ngủ rồi.
"Lão sư?"
Lúc này, có một nữ nhân đứng lên đi tới, dáng người thon dài, văn nhã nội liễm, ánh mắt lại sâu không thấy đáy, xuyên thấu qua kính đen nhìn chăm chú vào nữ nhân, trên cao nhìn xuống.
Em môi mỏng khép mở:
"Bae lão sư?"
Không có đáp lại, chỉ có tiếng hít thở nhàn nhạt.
"Bae Joohyun, cô ở trước mặt em ngủ, là một việc rất nguy hiểm."
Lúc này giọng nữ lại lần nữa vang lên, hôn lên thẳng tên không kiêng kị, có chút khinh nhờn, có vẻ nguy hiểm phá lệ dụ hoặc.
Seungwan khom lưng, làm cánh tay của cô chặt chẽ khoanh lại cổ chính mình, không chút cố sức nào mà đem Joohyun ôm lên.
Cánh tay nữ nhân mềm mại, lại làm Seungwan lập tức nheo lại mắt, ánh mắt lại trầm trầm.
Em nhẹ giọng tới gần bên tai Joohyun.
"Bae lão sư, không sợ em ngủ với cô?"
Tiếng cười trầm thấp vang lên, rất là sung sướng, khiến cho lồng ngực chấn động, làm nữ nhân trong lồng ngực như nai con chấn kinh lại hướng trên người Seungwan cọ cọ.
"Ngô..."
Joohyun khó có thể thoát khỏi cơn buồn ngủ, đứt quãng, theo thói quen gọi học sinh trợ thủ của cô.
"Seungwanie .. Không cần quấy rầy... Cô... Muốn ngủ..."
Thanh âm cô càng ngày càng thấp, đầu rũ xuống ngực Seungwan, mái tóc được buộc đuôi ngựa tán ra, sợi tóc mang theo hương dầu gội nhào vào xoang mũi em.
Hương thơm càng lúc càng nồng, không khí lại đột nhiên ái muội.
Seungwan nhíu mày, như vẫn cực lực nhẫn nại, mu bàn tay gân xanh nổi lên rõ ràng, chung quanh áp khí càng ngày càng thấp.
Chân dài bước ra, tới đóng cửa lại, Seungwan ôm Joohyun thuận thế ngã quỵ ở trên giường, chặt chẽ đem cô đè ở dưới thân, giống như là cái võng ngọt ngào đan chéo vào nhau, bất động như thanh sắc mà vây quanh con mồi của em.
Em đối loại dục vọng này lại quá quen thuộc, em muốn Joohyun, muốn hung hăng mà thao chết cô, làm lão sư vĩnh viễn luân hãm ở tình dục, trong mắt cũng chỉ có một mình em!
Mỗi lần cùng lão sư cùng nhau làm nghiên cứu, dã thú trong lòng Seungwan thời thời khắc khắc kêu gào, muốn đem nữ nhân này nhai toái nuốt, để chính mình sở hữu.
Nhưng mà, em không thể, đơn giản em là học sinh của Joohyun.
Hai năm tới tình cảm cô trò nói chung rất tốt, cho nên Seungwan biết hết thảy bản tính của Bae lão sư, cô trầm mê nghiên cứu, tâm tư đơn thuần.
Đối với em chưa bao giờ bố trí phòng vệ, mỗi lần không hề cố kỵ mà ở trước mặt em ngủ say, thậm chí mỗi lần đều là Seungwan đem cô bế lên đưa về trên giường.
"Nhưng mà, lão sư, em cũng là "nam nhân" a."
Seungwan dùng ngón tay miêu tả qua đuôi lông mày của cô, xuống mắt, mũi, rồi say mê cánh môi.
Em nói nhỏ cọ xát ở bên tai Joohyun, làm cô cảm thấy tê dại, muốn dùng tay đẩy ra nữ nhân đè nặng trên người, lại bị nữ nhân phản lại thủ đoạn, hoàn toàn áp chế!
Tiếp theo, Seungwan cúi người, hôn lên môi cô, đầu lưỡi tràn ngập hơi thở nữ nhân, đẩy ra cô rồi khẽ nhếch môi, quấn lấy lưỡi thơm, không ngừng mà hấp thụ mật nước, quay cuồng điên đảo.
"Này chỉ là một chút lợi tức."
Seungwan cười nhẹ.
"Lão sư, cô thiếu em còn có rất nhiều nga."
Em bắt đầu động thủ cởi bỏ váy áo cô, động tác vô cùng nhẹ nhàng mà cởi bỏ hết, nội y màu hắc ti cùng với thân thể trắng nõn xuất hiện ở trước mặt, sợi tóc hỗn độn mà tán lên ở vai ngọc, không còn đoan trang nữa, chỉ có dụ hoặc.
"Giáo viên trong trường đại học Thẩm Thanh, cô cũng là như thế này nằm ở dưới thân nam nhân khác sao?"
Seungwan liên tưởng đến cảnh tượng lúc trước nhìn thấy cô cùng bạn trai thân thiết, đột nhiên có chút tức giận, liền trả thù mà hôn đi xuống, một bên hôn, một bên cởi bỏ áo ngực hắc ti của cô.
Xương quai xanh, ngực, một đường lưu lại dấu vết ướt át, lây dính hơi thở nữ tính, trên da thịt trắng nõn xuất hiện từng mảnh đỏ ửng không bình thường.
Không có gông cùm xiềng xích, hai luồng vú mềm mại mà nhảy bắn ra, chuẩn xác dừng ở trên người nữ nhân Seungwan không có dừng lại, lập tức vuốt ve lên, đùa bỡn thành các loại hình dạng.
"Không..."
Joohyun mệt cực, chỉ có thể phát ra âm thanh không tỉnh cự tuyệt.
Lại không nghĩ rằng, môi lưỡi nóng bỏng xâm lược mà tính ngậm lấy một bên vú của cô, chuẩn xác mà ngậm viên thù du kia, quả ngực lớn phấn nộn lập tức chiếm hết khoang miệng Seungwan, làm hai người song song phát ra thanh âm thỏa mãn nhẹ.
"Ngô..."
Seungwan cổ họng lăn lộn nhẹ, ánh mắt dần dần biến thâm, phảng phất u ám, nhìn không thấy đáy, rồi lại cất dấu tình dục tràn đầy.
"Lão sư, hắn là như thế này chạm vào cô sao?"
Ngày ấy hình ảnh càng thêm rõ ràng, hình ảnh thân thể mềm mại nằm ở dưới nam nhân khác hầu hạ, giờ phút này lại bị em chiếm hữu, thỏa mãn không gì sánh kịp, em thay phiên mút vào hai bên vú, lưu lại từng mảnh thủy lâm lâm ánh sáng.
Joohyun dần dần tỉnh táo, vừa thấy đến nữ nhân đè ở trên người cô, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, trở nên tức giận, làm như không thể tin tưởng.
"Seungwan? Em, em như thế nào!"
Phản xạ có điều kiện, cô nâng lên cánh tay, muốn ôm trụ hai vú, che lại cảnh xuân, lại bị nữ nhân bắt lấy đôi tay, ấn xuống cố định lên đỉnh đầu.
"Lão sư, cô muốn chạy trốn?"
Bởi vì tư thế này, Joohyun thân mình kiều diễm nâng lên càng cao, hai vú trắng nõn hai vú không hề có gì ngăn cản, nhảy đánh một chút, đầu vú hồng nộn còn dính nước miếng sáng lấp lánh.
"Không thể như vậy... Seungwan, em thanh tỉnh một chút!"
Em ánh mắt tối sầm lại, lực ở tay tăng lớn, gân xanh toàn bộ nổi lên.
"Như thế nào không thể? Cô có thể bị người khác thao, liền không thể bị em thao?
Tùy tay tháo xuống kính đen, lộ ra gương mặt rõ ràng, sợi tóc hỗn độn, mất đi tính trẻ con, lại có một cỗ tà khí khác, không còn là học sinh nội liễm mà Joohyun biết rõ —— mà là, một nữ nhân có tính xâm lược!
"Em là học sinh của tôi!"
Ý đồ của cô đã thể hiện rõ ràng.
Seungwan lại không thèm để ý, chậm rãi phủ lên lỗ tai cô, trắng trợn táo bạo mà ám chỉ.
"Lão sư, cô có biết, từ lúc em lần đầu tiên nhìn thấy cô, em liền muốn thao cô."
Joohyun khiếp sợ, thanh triệt trong mắt tràn đầy hỗn loạn.
Này, này sao lại có thể? Quá hoang đường! Học sinh cô, thế nhưng sẽ lột sạch quần áo cô, hôn toàn thân cô, liếm láp hai vú cô!
Cô lại lần nữa giãy giụa, muốn đứng dậy rời đi, lại bị gắt gao áp đảo ở trên giường, cũng bị lột đi hắc ti quần lót, đến nỗi nữ nhân còn phải một câu cảm thán.
"Lão sư, cô thật tao a."
Không phải, cô không phải!
Cô muốn phủ định, lại bị nữ nhân lấp kín đôi môi, có một đôi tay ngay sau đó phủ lên vú cô, đùa bỡn, ngay sau đó, xuống phía dưới dao động, tới gần phiến u mật sơn cốc kia.
Không... Nơi đó không thể! Joohyun đồng tử co rút lại, lại không thể ngăn chặn sự xâm lược của nữ nhân!
Ngón tay Seungwan nhắm tới âm hộ cô, thong thả bao hợp trụ lại, hơi gợi lên ngón tay, không chút nào ngoài ý muốn, chạm đến một mảnh vệt nước trơn trượt.
Em nâng lên ngón tay sáng lấp lánh, bày ra đến trước mặt lão sư, giống như là đệ tử ngoan đang chờ đợi khen thưởng.
"Lão sư, cô ướt."
Joohyun quay đầu đi, sợi tóc hỗn độn che khuất đôi mắt, hai má nhiễm ửng đỏ, không muốn nhìn dù một cái.
Lại bị nữ nhân mạnh mẽ cầm hàm dưới, ôn nhu xoay chuyển, cô vừa lúc có thể nhìn thấy Seungwan vươn đầu lưỡi hồng nhuận, liếm láp trên dâm dịch tay.
"Lão sư, cô thật ngọt."
"Em... Câm mồm!"
"Ân? Lão sư, cô thật sự làm em câm mồm sao?"
Em ý có điều chỉ mà đảo qua núm vú đĩnh kiều cô, thủy quang liễm diễm, như là dục cự còn nghênh.
Không chút do dự cúi đầu ngậm lấy viên núm vú kia.
"Lão sư, em sẽ làm cô thoải mái."
"Ô... Không cần..."
Khi khoái rẩy khoái cảm ở thần chí thanh tỉnh, tới càng thêm mãnh liệt, làm Joohyun da đầu tê dại, ngón tay thon dài xuyên qua sợi tóc trên đầu trước ngực, đầu tóc màu đen, mượt mà xúc cảm, cô không biết nên buông tay, hay là nên bắt lấy.
Khoang miệng nồng cháy cơ hồ muốn hoả táng núm vú cô, Seungwan đầu lưỡi không ngừng trêu chọc, xoay quanh, liếm láp, cắn nuốt, hai viên núm vú cập chung quanh ngực nhũ, cơ hồ đều nhiễm màu đỏ ửng, dâm sắc đến cực điểm.
Trong mắt cô nổi lên hơi nước, cực lực tưởng thoát khỏi loại khoái cảm này, rồi lại bị nữ nhân dùng tay áp xuống.
Một cái tay khác lặng yên tiến tới thâm dò huyệt khẩu nóng cháy, mới đưa vào một lóng tay, liền làm Joohyun run rẩy không thôi, kẹp chặt hai chân, tránh cho thất thố.
"Lão sư, em có thể cảm nhận được."
Seungwan liếm láp vành tai cô, lửa tình triền miên, hơi thở nóng rực.
"Cho nên, đừng thẹn thùng."
"Ô... Không cần..."
Bị ngón tay khủng bố chiếm hữu dục dọa đến, thân thể cô không tự chủ được mà co rúm lại, tiểu huyệt cũng bởi vậy kẹp đến càng chặt, mẫn cảm mà cảm giác được ngón tay mỗi một tấc nhảy lên, xoa vê.
"Đừng, đừng đùa... Đi ra ngoài..."
Thanh âm cô không tự chủ được mang theo tiếng khóc nức nở, hai chân lại bị bẻ ra lớn hơn nữa.
"Lão sư, xa xa không đủ a."
Tiếng nói trầm thấp, mang theo hoặc nhân dụ dỗ.
Từng cây gia tăng ngón tay, chạm đến mỗi một tấc trong vách, khiêu khích điểm mẫn cảm nhất kích thích của cô, hai cái, tam cái (ý là cái ngón tay), cô đã thừa nhận tới cực hạn rồi, tránh cũng không thể tránh, chất lỏng tràn lan dính đầy ngón tay nữ nhân.
Không ngừng mà thọc vào rút ra, phảng phất như đang cùng dương vật giao hợp, làm cô không chịu nổi nhục này.
"Seungwan em, em mau dừng lại cho cô!"
Joohyun quát lớn, ngược lại làm Seungwan càng trầm trọng thêm, em đột nhiên rút ra ngón tay, cùng huyệt khẩu thoát ly, phát ra "Ba" mà một tiếng thanh vang, sắc tình đến cực điểm.
Đầu lại bỗng nhiên cuối xuống chút, mở miệng ra cái lưỡi, dùng môi hôn chỗ mẫn cảm kiều hoa của cô.
"A... Em... Không cần!!!"
Joohyun còn không có phản ứng lại đây, nữ nhân liền đã hàm trụ mạt kiều hoa kia, dùng sức một mút vào, chất lỏng nháy mắt tràn lan, tình triều phun ra!
"A a... Buông ra... Cô..."
"Nguyên lai, lão sư dễ dàng cao trào như vậy."
Seungwan cười như không cười, cố tình ngẩng đầu lên, làm Joohyun thấy động tác của em, cánh môi sáng lấp lánh bởi dâm thủy, bị em vươn đầu lưỡi, liếm vào môi. Đang lúc nữ nhân muốn buông ra đai lưng, lộ ra cự vật dữ tợn là lúc ngoài cửa đột nhiên vang lên hai tiếng đập cửa, ngay sau đó là giọng nam thâm thúy:
"Đạo sư*, hạng mục nghiên cứu lần này có chút vấn đề, cô có tiện để kiểm tra một chút không?"
*giống như mấy thầy giáo, cô giáo dạy học vậy!
"Waqu, em... Ở ngoài cửa, chờ cô một chút."
Joohyun nỗ lực bình phục mà đi ra ngoài cửa có học sinh, vừa mới cao trào nên đi phải chống đỡ run rẩy thân hình, muốn đứng lên, lại không nghĩ rằng, lại bị Seungwan một phen kéo vào trong lòng ngực.
"Lão sư, thật tiếc nuối a."
Phía dưới đỉnh khởi đã ngạnh bang bang nhắc nhở Joohyun nếu không đi, sẽ sắp phát sinh cái gì.
"Cô... cô còn có việc, Seungwan, em tự trọng!"
"Tấm tắc, xem ra hôm nay là ăn không được lão sư, trước muốn được lợi một chút liền tốt."
Seungwan bỗng nhiên bắt được đôi môi cô, cọ xát hôn môi hồi lâu, lại ở xương quai xanh, ngực, một phen lưu luyến, mới thoả mãn rời đi.
Em đứng dậy, lại vì Joohyun mặc tốt váy áo, đến nỗi thắt lại nút thắt ở trên cùng của áo sơ mi, mới dừng tay, ở trên môi Joohyun đang ửng đỏ xoa vê vài cái.
"Lão sư, đi bên ngoài cũng không nên phát tao nga."
Joohyun rời đi thân ảnh một đốn, lại là lập tức rời đi, sườn mặt hồng thạch cũng che không được hồng nhạt. Lão sư em, không khỏi quá mức thẹn thùng. Seungwan nhìn dưới thân như cũ dương vật tăng vọt, cảm khái một tiếng, lại là buông ra đai lưng, tự lực cánh sinh, tưởng tượng thấy thần thái vừa rồi của lão sư, hồi lâu mới bắn ra một mảnh bạch trọc.
Nhưng mà, vẫn là không đủ, em muốn càng nhiều! Từ trong ra ngoài, hoàn toàn chiếm hữu Joohyun, làm cô ở dưới thân ở mình trằn trọc thừa hoan!
Ánh mắt dần dần thâm trầm, Seungwan nhặt lên kính đen, che đi đáy mắt gợn sóng, lại lần nữa khôi phục thành bộ dáng một học sinh đơn thuần. Tuy rằng, khả năng đơn thuần cùng em không chút nào dính dáng..
--
Ở trước bàn làm việc có một bóng hình xinh đẹp đang ngồi, đôi mắt đẹp ấy quét qua từng hàng văn tự, trên tay không ngừng lật những trang sách lịch sử dày nặng.
"Xôn xao..."
Cô càng lật càng lúc càng chậm, cuối cùng dừng tại một hình ảnh của một trang quyển sách, sau đó "Phanh..." một tiếng, rồi sau đó đoan chính mà ngồi thân mình xụi lơ xuống.
Ngực hơi hơi phập phồng, tiếng hít thở thực nhẹ, Joohyun ngủ rồi.
"Lão sư?"
Lúc này, có một nữ nhân đứng lên đi tới, dáng người thon dài, văn nhã nội liễm, ánh mắt lại sâu không thấy đáy, xuyên thấu qua kính đen nhìn chăm chú vào nữ nhân, trên cao nhìn xuống.
Em môi mỏng khép mở:
"Bae lão sư?"
Không có đáp lại, chỉ có tiếng hít thở nhàn nhạt.
"Bae Joohyun, cô ở trước mặt em ngủ, là một việc rất nguy hiểm."
Lúc này giọng nữ lại lần nữa vang lên, hôn lên thẳng tên không kiêng kị, có chút khinh nhờn, có vẻ nguy hiểm phá lệ dụ hoặc.
Seungwan khom lưng, làm cánh tay của cô chặt chẽ khoanh lại cổ chính mình, không chút cố sức nào mà đem Joohyun ôm lên.
Cánh tay nữ nhân mềm mại, lại làm Seungwan lập tức nheo lại mắt, ánh mắt lại trầm trầm.
Em nhẹ giọng tới gần bên tai Joohyun.
"Bae lão sư, không sợ em ngủ với cô?"
Tiếng cười trầm thấp vang lên, rất là sung sướng, khiến cho lồng ngực chấn động, làm nữ nhân trong lồng ngực như nai con chấn kinh lại hướng trên người Seungwan cọ cọ.
"Ngô..."
Joohyun khó có thể thoát khỏi cơn buồn ngủ, đứt quãng, theo thói quen gọi học sinh trợ thủ của cô.
"Seungwanie .. Không cần quấy rầy... Cô... Muốn ngủ..."
Thanh âm cô càng ngày càng thấp, đầu rũ xuống ngực Seungwan, mái tóc được buộc đuôi ngựa tán ra, sợi tóc mang theo hương dầu gội nhào vào xoang mũi em.
Hương thơm càng lúc càng nồng, không khí lại đột nhiên ái muội.
Seungwan nhíu mày, như vẫn cực lực nhẫn nại, mu bàn tay gân xanh nổi lên rõ ràng, chung quanh áp khí càng ngày càng thấp.
Chân dài bước ra, tới đóng cửa lại, Seungwan ôm Joohyun thuận thế ngã quỵ ở trên giường, chặt chẽ đem cô đè ở dưới thân, giống như là cái võng ngọt ngào đan chéo vào nhau, bất động như thanh sắc mà vây quanh con mồi của em.
Em đối loại dục vọng này lại quá quen thuộc, em muốn Joohyun, muốn hung hăng mà thao chết cô, làm lão sư vĩnh viễn luân hãm ở tình dục, trong mắt cũng chỉ có một mình em!
Mỗi lần cùng lão sư cùng nhau làm nghiên cứu, dã thú trong lòng Seungwan thời thời khắc khắc kêu gào, muốn đem nữ nhân này nhai toái nuốt, để chính mình sở hữu.
Nhưng mà, em không thể, đơn giản em là học sinh của Joohyun.
Hai năm tới tình cảm cô trò nói chung rất tốt, cho nên Seungwan biết hết thảy bản tính của Bae lão sư, cô trầm mê nghiên cứu, tâm tư đơn thuần.
Đối với em chưa bao giờ bố trí phòng vệ, mỗi lần không hề cố kỵ mà ở trước mặt em ngủ say, thậm chí mỗi lần đều là Seungwan đem cô bế lên đưa về trên giường.
"Nhưng mà, lão sư, em cũng là "nam nhân" a."
Seungwan dùng ngón tay miêu tả qua đuôi lông mày của cô, xuống mắt, mũi, rồi say mê cánh môi.
Em nói nhỏ cọ xát ở bên tai Joohyun, làm cô cảm thấy tê dại, muốn dùng tay đẩy ra nữ nhân đè nặng trên người, lại bị nữ nhân phản lại thủ đoạn, hoàn toàn áp chế!
Tiếp theo, Seungwan cúi người, hôn lên môi cô, đầu lưỡi tràn ngập hơi thở nữ nhân, đẩy ra cô rồi khẽ nhếch môi, quấn lấy lưỡi thơm, không ngừng mà hấp thụ mật nước, quay cuồng điên đảo.
"Này chỉ là một chút lợi tức."
Seungwan cười nhẹ.
"Lão sư, cô thiếu em còn có rất nhiều nga."
Em bắt đầu động thủ cởi bỏ váy áo cô, động tác vô cùng nhẹ nhàng mà cởi bỏ hết, nội y màu hắc ti cùng với thân thể trắng nõn xuất hiện ở trước mặt, sợi tóc hỗn độn mà tán lên ở vai ngọc, không còn đoan trang nữa, chỉ có dụ hoặc.
"Giáo viên trong trường đại học Thẩm Thanh, cô cũng là như thế này nằm ở dưới thân nam nhân khác sao?"
Seungwan liên tưởng đến cảnh tượng lúc trước nhìn thấy cô cùng bạn trai thân thiết, đột nhiên có chút tức giận, liền trả thù mà hôn đi xuống, một bên hôn, một bên cởi bỏ áo ngực hắc ti của cô.
Xương quai xanh, ngực, một đường lưu lại dấu vết ướt át, lây dính hơi thở nữ tính, trên da thịt trắng nõn xuất hiện từng mảnh đỏ ửng không bình thường.
Không có gông cùm xiềng xích, hai luồng vú mềm mại mà nhảy bắn ra, chuẩn xác dừng ở trên người nữ nhân Seungwan không có dừng lại, lập tức vuốt ve lên, đùa bỡn thành các loại hình dạng.
"Không..."
Joohyun mệt cực, chỉ có thể phát ra âm thanh không tỉnh cự tuyệt.
Lại không nghĩ rằng, môi lưỡi nóng bỏng xâm lược mà tính ngậm lấy một bên vú của cô, chuẩn xác mà ngậm viên thù du kia, quả ngực lớn phấn nộn lập tức chiếm hết khoang miệng Seungwan, làm hai người song song phát ra thanh âm thỏa mãn nhẹ.
"Ngô..."
Seungwan cổ họng lăn lộn nhẹ, ánh mắt dần dần biến thâm, phảng phất u ám, nhìn không thấy đáy, rồi lại cất dấu tình dục tràn đầy.
"Lão sư, hắn là như thế này chạm vào cô sao?"
Ngày ấy hình ảnh càng thêm rõ ràng, hình ảnh thân thể mềm mại nằm ở dưới nam nhân khác hầu hạ, giờ phút này lại bị em chiếm hữu, thỏa mãn không gì sánh kịp, em thay phiên mút vào hai bên vú, lưu lại từng mảnh thủy lâm lâm ánh sáng.
Joohyun dần dần tỉnh táo, vừa thấy đến nữ nhân đè ở trên người cô, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, trở nên tức giận, làm như không thể tin tưởng.
"Seungwan? Em, em như thế nào!"
Phản xạ có điều kiện, cô nâng lên cánh tay, muốn ôm trụ hai vú, che lại cảnh xuân, lại bị nữ nhân bắt lấy đôi tay, ấn xuống cố định lên đỉnh đầu.
"Lão sư, cô muốn chạy trốn?"
Bởi vì tư thế này, Joohyun thân mình kiều diễm nâng lên càng cao, hai vú trắng nõn hai vú không hề có gì ngăn cản, nhảy đánh một chút, đầu vú hồng nộn còn dính nước miếng sáng lấp lánh.
"Không thể như vậy... Seungwan, em thanh tỉnh một chút!"
Em ánh mắt tối sầm lại, lực ở tay tăng lớn, gân xanh toàn bộ nổi lên.
"Như thế nào không thể? Cô có thể bị người khác thao, liền không thể bị em thao?
Tùy tay tháo xuống kính đen, lộ ra gương mặt rõ ràng, sợi tóc hỗn độn, mất đi tính trẻ con, lại có một cỗ tà khí khác, không còn là học sinh nội liễm mà Joohyun biết rõ —— mà là, một nữ nhân có tính xâm lược!
"Em là học sinh của tôi!"
Ý đồ của cô đã thể hiện rõ ràng.
Seungwan lại không thèm để ý, chậm rãi phủ lên lỗ tai cô, trắng trợn táo bạo mà ám chỉ.
"Lão sư, cô có biết, từ lúc em lần đầu tiên nhìn thấy cô, em liền muốn thao cô."
Joohyun khiếp sợ, thanh triệt trong mắt tràn đầy hỗn loạn.
Này, này sao lại có thể? Quá hoang đường! Học sinh cô, thế nhưng sẽ lột sạch quần áo cô, hôn toàn thân cô, liếm láp hai vú cô!
Cô lại lần nữa giãy giụa, muốn đứng dậy rời đi, lại bị gắt gao áp đảo ở trên giường, cũng bị lột đi hắc ti quần lót, đến nỗi nữ nhân còn phải một câu cảm thán.
"Lão sư, cô thật tao a."
Không phải, cô không phải!
Cô muốn phủ định, lại bị nữ nhân lấp kín đôi môi, có một đôi tay ngay sau đó phủ lên vú cô, đùa bỡn, ngay sau đó, xuống phía dưới dao động, tới gần phiến u mật sơn cốc kia.
Không... Nơi đó không thể! Joohyun đồng tử co rút lại, lại không thể ngăn chặn sự xâm lược của nữ nhân!
Ngón tay Seungwan nhắm tới âm hộ cô, thong thả bao hợp trụ lại, hơi gợi lên ngón tay, không chút nào ngoài ý muốn, chạm đến một mảnh vệt nước trơn trượt.
Em nâng lên ngón tay sáng lấp lánh, bày ra đến trước mặt lão sư, giống như là đệ tử ngoan đang chờ đợi khen thưởng.
"Lão sư, cô ướt."
Joohyun quay đầu đi, sợi tóc hỗn độn che khuất đôi mắt, hai má nhiễm ửng đỏ, không muốn nhìn dù một cái.
Lại bị nữ nhân mạnh mẽ cầm hàm dưới, ôn nhu xoay chuyển, cô vừa lúc có thể nhìn thấy Seungwan vươn đầu lưỡi hồng nhuận, liếm láp trên dâm dịch tay.
"Lão sư, cô thật ngọt."
"Em... Câm mồm!"
"Ân? Lão sư, cô thật sự làm em câm mồm sao?"
Em ý có điều chỉ mà đảo qua núm vú đĩnh kiều cô, thủy quang liễm diễm, như là dục cự còn nghênh.
Không chút do dự cúi đầu ngậm lấy viên núm vú kia.
"Lão sư, em sẽ làm cô thoải mái."
"Ô... Không cần..."
Khi khoái rẩy khoái cảm ở thần chí thanh tỉnh, tới càng thêm mãnh liệt, làm Joohyun da đầu tê dại, ngón tay thon dài xuyên qua sợi tóc trên đầu trước ngực, đầu tóc màu đen, mượt mà xúc cảm, cô không biết nên buông tay, hay là nên bắt lấy.
Khoang miệng nồng cháy cơ hồ muốn hoả táng núm vú cô, Seungwan đầu lưỡi không ngừng trêu chọc, xoay quanh, liếm láp, cắn nuốt, hai viên núm vú cập chung quanh ngực nhũ, cơ hồ đều nhiễm màu đỏ ửng, dâm sắc đến cực điểm.
Trong mắt cô nổi lên hơi nước, cực lực tưởng thoát khỏi loại khoái cảm này, rồi lại bị nữ nhân dùng tay áp xuống.
Một cái tay khác lặng yên tiến tới thâm dò huyệt khẩu nóng cháy, mới đưa vào một lóng tay, liền làm Joohyun run rẩy không thôi, kẹp chặt hai chân, tránh cho thất thố.
"Lão sư, em có thể cảm nhận được."
Seungwan liếm láp vành tai cô, lửa tình triền miên, hơi thở nóng rực.
"Cho nên, đừng thẹn thùng."
"Ô... Không cần..."
Bị ngón tay khủng bố chiếm hữu dục dọa đến, thân thể cô không tự chủ được mà co rúm lại, tiểu huyệt cũng bởi vậy kẹp đến càng chặt, mẫn cảm mà cảm giác được ngón tay mỗi một tấc nhảy lên, xoa vê.
"Đừng, đừng đùa... Đi ra ngoài..."
Thanh âm cô không tự chủ được mang theo tiếng khóc nức nở, hai chân lại bị bẻ ra lớn hơn nữa.
"Lão sư, xa xa không đủ a."
Tiếng nói trầm thấp, mang theo hoặc nhân dụ dỗ.
Từng cây gia tăng ngón tay, chạm đến mỗi một tấc trong vách, khiêu khích điểm mẫn cảm nhất kích thích của cô, hai cái, tam cái (ý là cái ngón tay), cô đã thừa nhận tới cực hạn rồi, tránh cũng không thể tránh, chất lỏng tràn lan dính đầy ngón tay nữ nhân.
Không ngừng mà thọc vào rút ra, phảng phất như đang cùng dương vật giao hợp, làm cô không chịu nổi nhục này.
"Seungwan em, em mau dừng lại cho cô!"
Joohyun quát lớn, ngược lại làm Seungwan càng trầm trọng thêm, em đột nhiên rút ra ngón tay, cùng huyệt khẩu thoát ly, phát ra "Ba" mà một tiếng thanh vang, sắc tình đến cực điểm.
Đầu lại bỗng nhiên cuối xuống chút, mở miệng ra cái lưỡi, dùng môi hôn chỗ mẫn cảm kiều hoa của cô.
"A... Em... Không cần!!!"
Joohyun còn không có phản ứng lại đây, nữ nhân liền đã hàm trụ mạt kiều hoa kia, dùng sức một mút vào, chất lỏng nháy mắt tràn lan, tình triều phun ra!
"A a... Buông ra... Cô..."
"Nguyên lai, lão sư dễ dàng cao trào như vậy."
Seungwan cười như không cười, cố tình ngẩng đầu lên, làm Joohyun thấy động tác của em, cánh môi sáng lấp lánh bởi dâm thủy, bị em vươn đầu lưỡi, liếm vào môi. Đang lúc nữ nhân muốn buông ra đai lưng, lộ ra cự vật dữ tợn là lúc ngoài cửa đột nhiên vang lên hai tiếng đập cửa, ngay sau đó là giọng nam thâm thúy:
"Đạo sư*, hạng mục nghiên cứu lần này có chút vấn đề, cô có tiện để kiểm tra một chút không?"
*giống như mấy thầy giáo, cô giáo dạy học vậy!
"Waqu, em... Ở ngoài cửa, chờ cô một chút."
Joohyun nỗ lực bình phục mà đi ra ngoài cửa có học sinh, vừa mới cao trào nên đi phải chống đỡ run rẩy thân hình, muốn đứng lên, lại không nghĩ rằng, lại bị Seungwan một phen kéo vào trong lòng ngực.
"Lão sư, thật tiếc nuối a."
Phía dưới đỉnh khởi đã ngạnh bang bang nhắc nhở Joohyun nếu không đi, sẽ sắp phát sinh cái gì.
"Cô... cô còn có việc, Seungwan, em tự trọng!"
"Tấm tắc, xem ra hôm nay là ăn không được lão sư, trước muốn được lợi một chút liền tốt."
Seungwan bỗng nhiên bắt được đôi môi cô, cọ xát hôn môi hồi lâu, lại ở xương quai xanh, ngực, một phen lưu luyến, mới thoả mãn rời đi.
Em đứng dậy, lại vì Joohyun mặc tốt váy áo, đến nỗi thắt lại nút thắt ở trên cùng của áo sơ mi, mới dừng tay, ở trên môi Joohyun đang ửng đỏ xoa vê vài cái.
"Lão sư, đi bên ngoài cũng không nên phát tao nga."
Joohyun rời đi thân ảnh một đốn, lại là lập tức rời đi, sườn mặt hồng thạch cũng che không được hồng nhạt. Lão sư em, không khỏi quá mức thẹn thùng. Seungwan nhìn dưới thân như cũ dương vật tăng vọt, cảm khái một tiếng, lại là buông ra đai lưng, tự lực cánh sinh, tưởng tượng thấy thần thái vừa rồi của lão sư, hồi lâu mới bắn ra một mảnh bạch trọc.
Nhưng mà, vẫn là không đủ, em muốn càng nhiều! Từ trong ra ngoài, hoàn toàn chiếm hữu Joohyun, làm cô ở dưới thân ở mình trằn trọc thừa hoan!
Ánh mắt dần dần thâm trầm, Seungwan nhặt lên kính đen, che đi đáy mắt gợn sóng, lại lần nữa khôi phục thành bộ dáng một học sinh đơn thuần. Tuy rằng, khả năng đơn thuần cùng em không chút nào dính dáng..
--
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz