Chuyen Ver H Red Velvet
Bên trong cực kỳ ấm áp.
Căng chặt, co dãn, ngập nước... Hết thảy cảm giác đẹp đẽ đều trút xuống bề mặt côn th*t.
Da thịt hạ thể hơi lạnh, xúc cảm rất mơ hồ, Wendy có thể cảm nhận rõ nhất đó là lòng bàn tay mình đổ mồ hôi nóng.
Cô đang xoa bầu ngực Irene.
Mềm như bông a. Sờ rất mềm, hít một hơi vị ngọt lan tỏa, nhũ hoa căng cứng, một bàn tay khó có thể nắm hết.
Cô dùng sức một chút, em sẽ kêu lên, vô cùng phóng đãng.
"A... A..."
Em lúc này dịu dàng hơn ngày thường vô số lần, còn toát ra vẻ kiều mị.
Bìu đánh vào miệng huyệt, trai thịt tầng tầng lớp lớp chen lấn biến dạng, cô lôi bộ phận sinh dục ra, giống như ngăn kéo khi bị mở ra, trong ngăn kéo tràn ra đầy d*m thủy, ướt dầm chỗ giao hợp, vẩy lên bụi rậm lông mu, có mùi tanh nhưng ngửi làm người ta hưng phấn.
Dương v*t đột nhiên cắm vào, dòng nước gặp lực cản, vách hang chật chội cực kỳ, cô đi vào khó khăn, lại sảng khoái cực độ.
Quy đầu to lớn, kéo căng nếp uốn, va đụng thịt mềm, nhưng mà...
Có phải lần này lại có lớp màng hay không?
Wendy rất khó hiểu.
Sao luôn có lớp màng đó?
Cắm phá lớp màng này, bên trong rất chật hẹp, giống như dây cao su siết chặt lấy cô vậy.
Kẹp cô đau, cô rất muốn bắn ra nhưng lại sợ Irene chê cười.Không thể bắn. Nhất định phải động, động càng nhanh càng tốt, lại mạnh thêm chút nữa, em sẽ càng thoải mái hơn. Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Wendy.
Lần tìm cảm giác dù không rõ ràng thì Wendy vẫn có thể thấy rõ vẻ mặt Irene.
Hai má em ửng đỏ, miệng nhỏ xinh, môi hơi hé, hàm răng trắng, thỉnh thoảng cắn môi, đầu lưỡi kia linh hoạt đáng yêu, vươn ra liếm một vòng, sắc môi đỏ càng trở nên tươi tắn.
Chính cái nét mặt này làm cho Wendy biết, hóa ra khi em động tình sẽ phong tình vạn chủng đến vậy. Khiến cô hận không thể... Thao chết em.
Cô ra vào không theo quy luật, vừa mạnh lại nhanh. Em thích đau, cô sẽ thao càng mãnh liệt. Em bảo cô đi ra, cô sẽ càng chôn sâu hơn. Em nói cô hư, cô sẽ nhìn cổ tay mình bị cắn đến xước da.
Tuy không nhớ miệng vết thương này có từ khi nào, nhưng chắc chắn là Irene cắn em.
Cô mới không hư, Irene hư.
Em cắn cô, cô phải thao em đến phát khóc mới nguôi cơn giận. Sau đó em cao trào, quả thực là bị cô thao khóc.
Cảm giác đạt được thành tựu bỗng nảy sinh, Wendy thần thanh khí sảng, cúi người hôn nước mắt của em:
"Chị thật yếu ớt."
Irene tức giận lườm nguýt cô, cái liếc mắt kia, kéo dục vọng sinh sôi muốn bắn của cô trở về.
"Trừng tôi?"
Wendy gập chân em lại đè lên bầu ngực đầy đặn, em thét chói tai, cô liền hôn em.
Chỉ cần hôn Irene, em sẽ ngoan ngoãn.
Em vừa ngoan ngoãn, cô sẽ thao dễ dàng.
Nước ấm tràn lan, bao lấy côn th*t, thoải mái hơn cả lúc cô nhìn ảnh chụp em thủ d*m.
Mật huyệt nóng hầm hập, cô như đang thọc vào một cái lỗ khóa kích cỡ không phù hợp, lỗ nhỏ, bên trong uốn khúc, cô kiên quyết muốn xông thẳng vào, thật đúng là thọc mở ra!Có vẻ rất đau, Irene sợ tới mức cắn đầu lưỡi Wendy, sau lưng cô bị em cào phá, đau nhức nhối.
Túi chứa đầy tinh hoa đang hồi sức chờ phát động, Wendy cắn cổ em, một lần lại hai lần, dưới thân va chạm càng nhanh chóng kịch liệt.
Lần này Irene kẹp chặt hơn lần trước.
Em phun.
Wendy cũng theo sau bắn.
"Unnie là thỏ cào sao?"
Cô ngã lên ngực em.
Hạ thể ướt nóng, Wendy tỉnh.
Lại nằm mơ.
Wendy ôm gối đầu trong tay ném xuống sàn nhà, hít sâu một hơi, vẫn chưa bình tĩnh được.
Cô đảo mắt nhìn ly thủy tinh trên tủ đầu giường, thuận tay lấy, dùng sức ném.
Ly thủy tinh đập vào góc tường vỡ choang, rơi đầy xuống đất.
Thoải mái hơn nhiều.
Wendy xuống giường, đi vào phòng tắm, không khỏi nhíu mày... Luôn là như vậy.
Chỉ cần nằm mơ liền không khống chế được phiền muộn gắt gỏng.
Tất cả đều là giả. Côn th*t cắm vào là giả, côn th*t rút ra là giả, hoa huy*t ấm áp là giả, hoa huy*t mút vào là giả.
Cô bắn tinh và em cao trào, đều là giả.
Irene đã sớm rời bỏ cô sau lần bọn họ phát sinh quan hệ tình dục.
Bức cô biến thành quái vật, nhìn người phụ nữ khác liền thấy ghê tởm.
Irene chính là một cô gái không có tình cảm, đâu đáng giá để cô tồn tại ý niệm thiện lương.
Wendy nghĩ, chỉ khi em nhận hết tra tấn, cô mới cảm thấy mỹ mãn...
Nhưng mà, phải không?
Cô không xác định.
Wendy chỉ biết là, nếu không thể cùng Irene ở bên nhau, cô sẽ điên lên mất.
---
Irene bị ném lên giường, đùi mở ra, hoa huy*t kiều diễm ẩn giấu trong rừng cây thưa thớt mềm mảnh, em theo bản năng kéo chăn che người.
"Che cái gì?"
Wendy cởi áo choàng tắm không vừa người ra.
"Bạn gái."
Cô không mặc quần lót.
Áo choàng tắm vừa cởi, Irene liền thấy ngay côn th*t cương cứng giữa hai chân Wendy.
Thô to, dài mà mập, trông quái dị, mấy gân xanh nhô lên rất dữ tợn, toàn thân khô ráo, quy đầu màu hồng nhạt cùng với lỗ sáo rất sâu, tràn ra ánh sáng trong suốt.
Sạch sẽ. Em chỉ có thể nghĩ ra được từ này.Vì thế em không kìm được mà nuốt nước bọt.
Sao năm đó gậy th*t sạch sẽ này thọc mở phía dưới em được chứ?
Động tác em nuốt nước bọt quá rõ, Wendy cười nhạo, lên giường đè lên người cô rồi vuốt mái tóc mượt mà, cô hôn chóp mũi xinh xắn tinh xảo của em.
"Sợ không?"
Rốt cuộc từ lần đầu tiên bọn họ xa cách đến bây giờ đã là bốn năm.
"Không sợ."
Chóp mũi bị hơi thở của cô phả ra hơi ngứa, em rụt cổ.
"Lại hôn cái nữa."
Em không sợ.
Wendy giận tái mặt, không cho em nhìn thấy đáy mắt cô cuộn trào gió lốc. Lúc này đây, cô không hôn mũi em nữa, mà hung hăng ngậm lấy cánh môi em, cắn mút, lôi kéo...
Cô sẽ không tin tưởng mỗi một vẻ mặt đơn thuần khi em đòi hôn nữa.
Trong không khí quanh quẩn tiếng nước bọt hòa lẫn vào nhau, giống như âm thanh dùng tay bóp nát thịt quả vậy, có chất lỏng chảy ra từ kẽ hở ngón tay, dinh dính ẩm ướt, liếm một hớp, rất ngọt.
Wendy điều chỉnh động tác, dùng chân chế trụ em, không cho em có cơ hội nhúc nhích. Tay cô nắm núm vú màu hồng nhạt, bầu ngực trắng nõn bị cô xoa tới xoa lui, loang lổ vết đỏ nhìn ghê người.
Vốn dĩ đầu v* chỉ lớn hơn hạt quả quýt lại bị xoa thành lớn như hạt đậu nành, nhưng Irene lại không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy sảng khoái, sảng khoái đến đầu ngón chân cuộn tròn lại.
Em dùng chân trái kẹp lấy đùi phải, hoa huy*t chen chúc bên trong, em vừa hóp bụng nhỏ, trong cơ thể như có lục bình chứa nước giống lúc làm tình vậy, tiết ra lượng chất lỏng lớn. Lại mở chân ra, trên môi âm hộ đã dính ẩm ướt trong suốt.
Tay Wendy còn chưa sờ lên khe thịt đã cảm giác nóng hổi hơi ẩm.
"Ướt nhanh như vậy?"
Em vừa mới há mồm, lời nói lại bởi vì Wendy đột nhiên cắm ngón tay vào mà hóa thành rên rỉ.
"A."
Một ngón tay đã cảm thấy hơi bị đè ép, Wendy thọc vào bên trong một lát mới cho thêm ngón thứ hai vào, quả thực một bước cũng khó đi.
"Thật chặt."
Wendy cong ngón tay moi vách thịt mềm mại, tay cô không niết vú nữa mà kéo một cái gối đầu chống cao mông Irene lên, rồi sau đó lại dùng lực mở rộng không gian hoa huy*t, chờ dòng nước chảy ra ngày càng nhiều, cô mới ma sát quy đầu sưng to bên ngoài mị thịt.
Môi âm hộ mềm mại non nớt ướt nóng dán lên nấm đầu nóng hầm hập, Wendy thoải mái đến nỗi giật mình một cái, suýt nữa không kiềm chế được tiết ra.
Cô có bao nhiêu phấn khởi cũng chỉ mình cô rõ.
Mộng xuân đã từng đối với cô mà nói không khác gì ác mộng. Mà khi mộng xuân biến thành sự thật, cô cùng Irene trần trụi giao triền, chỉ còn một bước là lại có thể đưa bọn họ trở về điểm ban đầu — biến ác mộng thành mộng đẹp.
Nhưng Irene lại sinh ra nhút nhát.
"Chờ... Chờ một chút, chờ thêm một chút..."
Tên đã trên dây, không thể không bắn.
Wendy ôm chặt em.
"Đừng sợ."
Duỗi thẳng eo thọc về phía trước, phụt một tiếng, cắm vào.
"Ưm a..."
Năm ngón tay Irene đột nhiên cấu da thịt Wendy, đùi em siết cực chặt, nước ào ào chảy ra ngoài, hoa tâm vừa hút liền trực tiếp đạt đến cao trào.
Thật là chặt đến đáng sợ, còn chặt hơn cả lần đầu.
Hoa huy*t Irene vốn dĩ đã chặt hẹp, lại có thêm cao trào mang đến run rẩy co rút, Wendy cắn răng đẩy đưa, mỗi lần cắm đều bị kẹp khiến cô hít thở dồn dập.
Cô vỗ mông em.
"Thả lỏng chút."
Em kẹp càng chặt.
Wendy:
"..."
Cô định trả thù chà đạp nhũ thịt em để phân tán lực chú ý của bản thân.
Phát hiện vẫn không thể, dứt khoát gập một chân em đè lên vú em lắc lư, hoa huy*t lộ toàn bộ ra ngoài, côn th*t thọc vào rất nhanh, gần như chưa từng dừng lại, không có bất cứ quy luật nào, thao ra d*m thủy bay tứ tung văng khắp nơi.
Wendy bạnh cằm, ánh mắt ngập tràn sắc dục, có thể là do ánh đèn quá ái muội, Irene nhìn không thấu tâm tư của cô, em không nhìn nữa, nghiêng đầu nhắm mắt lại bị cô bóp cằm.
Nhìn tôi.
Cô hung hăng cắm, nhiều lần đánh trúng mị thịt mẫn cảm nhất của Irene, nếu không phải không thể kiềm chế tiếng thở dốc nặng nề, em còn tưởng rằng không phải em đang làm tình, mà là đang bị cưỡng bức.
Em không muốn nhìn cô, cô quá hung dữ.
"Nhìn tôi!"
Wendy lại nói.
Irene tức giận, nhấc chân quặp lấy eo thon của cô, ngay sau đó nhắm thẳng đập vào miệng cô!
Mùi máu tươi lan tỏa trong bầu không khí hai người giao triền, Irene hôn môi hoàn toàn xuất phát từ bản năng, không có bất kì kỹ xảo nào, em biết đó không phải máu của em.
Là của Wendy.
Vừa rồi hàm răng em đập trúng lợi cô.
Đáng đời!
Thể xác và tinh thần bị khoái cảm làm cho mỗi tấc thịt dần dần thích ứng dị vật xâm lấn khó chịu, em tìm được tư vị tình dục, bất mãn vặn vẹo eo nhỏ, Wendy lại không cho em động, siết chặt eo em dừng một lát rồi đột nhiên điên cuồng cắm vào rút ra!
"A! Chậm một chút!"
Một tay Wendy chống giường, một tay cố định eo em, mồ hôi trút như mưa.
"Không."
Côn th*t quá thô dài, động tác của Wendy lại quá nhanh, Irene rất sợ mình cứ như vậy bị thao chết ở trên giường, em ra sức xoắn chặt nam căn thao em đến dục tiên dục tử, nghênh đón lại là một đợt va chạm khác.
Bìu đang run rẩy, Irene biết cô sắp bắn, cô thả chậm tốc độ.
"Nói, phục chưa?"
Irene bị cô ma sát nửa vời, hiện tại cô nói cái gì em cũng sẽ gật đầu.
"Phục, phục, nhanh cho chị a!"
Nghe được đáp án bản thân mong muốn, Wendy cười một tiếng, khuôn mặt tràn đầy tình dục tăng thêm một phần hư hỏng.
"Tôi muốn em sau này chỉ để cho một mình tôi thao."
Những lời này em nghe cũng chưa nghe rõ đã gật đầu.
"Được, được... Cho em đi..."
Giống như người bệnh đang lên cơn nghiện.
"Em đồng ý rồi đó."
Wendy bẻ chân em ra, nâng lên rồi thao, điều hòa phả ra khí lạnh cũng không đẩy lui được cơn nóng trên người bọn họ.
Năm phút trôi qua, Irene thét lên một tiếng chói tai, ra sức thở hổn hển.
Thật là làm tình gây chết người mà..
---
Căng chặt, co dãn, ngập nước... Hết thảy cảm giác đẹp đẽ đều trút xuống bề mặt côn th*t.
Da thịt hạ thể hơi lạnh, xúc cảm rất mơ hồ, Wendy có thể cảm nhận rõ nhất đó là lòng bàn tay mình đổ mồ hôi nóng.
Cô đang xoa bầu ngực Irene.
Mềm như bông a. Sờ rất mềm, hít một hơi vị ngọt lan tỏa, nhũ hoa căng cứng, một bàn tay khó có thể nắm hết.
Cô dùng sức một chút, em sẽ kêu lên, vô cùng phóng đãng.
"A... A..."
Em lúc này dịu dàng hơn ngày thường vô số lần, còn toát ra vẻ kiều mị.
Bìu đánh vào miệng huyệt, trai thịt tầng tầng lớp lớp chen lấn biến dạng, cô lôi bộ phận sinh dục ra, giống như ngăn kéo khi bị mở ra, trong ngăn kéo tràn ra đầy d*m thủy, ướt dầm chỗ giao hợp, vẩy lên bụi rậm lông mu, có mùi tanh nhưng ngửi làm người ta hưng phấn.
Dương v*t đột nhiên cắm vào, dòng nước gặp lực cản, vách hang chật chội cực kỳ, cô đi vào khó khăn, lại sảng khoái cực độ.
Quy đầu to lớn, kéo căng nếp uốn, va đụng thịt mềm, nhưng mà...
Có phải lần này lại có lớp màng hay không?
Wendy rất khó hiểu.
Sao luôn có lớp màng đó?
Cắm phá lớp màng này, bên trong rất chật hẹp, giống như dây cao su siết chặt lấy cô vậy.
Kẹp cô đau, cô rất muốn bắn ra nhưng lại sợ Irene chê cười.Không thể bắn. Nhất định phải động, động càng nhanh càng tốt, lại mạnh thêm chút nữa, em sẽ càng thoải mái hơn. Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Wendy.
Lần tìm cảm giác dù không rõ ràng thì Wendy vẫn có thể thấy rõ vẻ mặt Irene.
Hai má em ửng đỏ, miệng nhỏ xinh, môi hơi hé, hàm răng trắng, thỉnh thoảng cắn môi, đầu lưỡi kia linh hoạt đáng yêu, vươn ra liếm một vòng, sắc môi đỏ càng trở nên tươi tắn.
Chính cái nét mặt này làm cho Wendy biết, hóa ra khi em động tình sẽ phong tình vạn chủng đến vậy. Khiến cô hận không thể... Thao chết em.
Cô ra vào không theo quy luật, vừa mạnh lại nhanh. Em thích đau, cô sẽ thao càng mãnh liệt. Em bảo cô đi ra, cô sẽ càng chôn sâu hơn. Em nói cô hư, cô sẽ nhìn cổ tay mình bị cắn đến xước da.
Tuy không nhớ miệng vết thương này có từ khi nào, nhưng chắc chắn là Irene cắn em.
Cô mới không hư, Irene hư.
Em cắn cô, cô phải thao em đến phát khóc mới nguôi cơn giận. Sau đó em cao trào, quả thực là bị cô thao khóc.
Cảm giác đạt được thành tựu bỗng nảy sinh, Wendy thần thanh khí sảng, cúi người hôn nước mắt của em:
"Chị thật yếu ớt."
Irene tức giận lườm nguýt cô, cái liếc mắt kia, kéo dục vọng sinh sôi muốn bắn của cô trở về.
"Trừng tôi?"
Wendy gập chân em lại đè lên bầu ngực đầy đặn, em thét chói tai, cô liền hôn em.
Chỉ cần hôn Irene, em sẽ ngoan ngoãn.
Em vừa ngoan ngoãn, cô sẽ thao dễ dàng.
Nước ấm tràn lan, bao lấy côn th*t, thoải mái hơn cả lúc cô nhìn ảnh chụp em thủ d*m.
Mật huyệt nóng hầm hập, cô như đang thọc vào một cái lỗ khóa kích cỡ không phù hợp, lỗ nhỏ, bên trong uốn khúc, cô kiên quyết muốn xông thẳng vào, thật đúng là thọc mở ra!Có vẻ rất đau, Irene sợ tới mức cắn đầu lưỡi Wendy, sau lưng cô bị em cào phá, đau nhức nhối.
Túi chứa đầy tinh hoa đang hồi sức chờ phát động, Wendy cắn cổ em, một lần lại hai lần, dưới thân va chạm càng nhanh chóng kịch liệt.
Lần này Irene kẹp chặt hơn lần trước.
Em phun.
Wendy cũng theo sau bắn.
"Unnie là thỏ cào sao?"
Cô ngã lên ngực em.
Hạ thể ướt nóng, Wendy tỉnh.
Lại nằm mơ.
Wendy ôm gối đầu trong tay ném xuống sàn nhà, hít sâu một hơi, vẫn chưa bình tĩnh được.
Cô đảo mắt nhìn ly thủy tinh trên tủ đầu giường, thuận tay lấy, dùng sức ném.
Ly thủy tinh đập vào góc tường vỡ choang, rơi đầy xuống đất.
Thoải mái hơn nhiều.
Wendy xuống giường, đi vào phòng tắm, không khỏi nhíu mày... Luôn là như vậy.
Chỉ cần nằm mơ liền không khống chế được phiền muộn gắt gỏng.
Tất cả đều là giả. Côn th*t cắm vào là giả, côn th*t rút ra là giả, hoa huy*t ấm áp là giả, hoa huy*t mút vào là giả.
Cô bắn tinh và em cao trào, đều là giả.
Irene đã sớm rời bỏ cô sau lần bọn họ phát sinh quan hệ tình dục.
Bức cô biến thành quái vật, nhìn người phụ nữ khác liền thấy ghê tởm.
Irene chính là một cô gái không có tình cảm, đâu đáng giá để cô tồn tại ý niệm thiện lương.
Wendy nghĩ, chỉ khi em nhận hết tra tấn, cô mới cảm thấy mỹ mãn...
Nhưng mà, phải không?
Cô không xác định.
Wendy chỉ biết là, nếu không thể cùng Irene ở bên nhau, cô sẽ điên lên mất.
---
Irene bị ném lên giường, đùi mở ra, hoa huy*t kiều diễm ẩn giấu trong rừng cây thưa thớt mềm mảnh, em theo bản năng kéo chăn che người.
"Che cái gì?"
Wendy cởi áo choàng tắm không vừa người ra.
"Bạn gái."
Cô không mặc quần lót.
Áo choàng tắm vừa cởi, Irene liền thấy ngay côn th*t cương cứng giữa hai chân Wendy.
Thô to, dài mà mập, trông quái dị, mấy gân xanh nhô lên rất dữ tợn, toàn thân khô ráo, quy đầu màu hồng nhạt cùng với lỗ sáo rất sâu, tràn ra ánh sáng trong suốt.
Sạch sẽ. Em chỉ có thể nghĩ ra được từ này.Vì thế em không kìm được mà nuốt nước bọt.
Sao năm đó gậy th*t sạch sẽ này thọc mở phía dưới em được chứ?
Động tác em nuốt nước bọt quá rõ, Wendy cười nhạo, lên giường đè lên người cô rồi vuốt mái tóc mượt mà, cô hôn chóp mũi xinh xắn tinh xảo của em.
"Sợ không?"
Rốt cuộc từ lần đầu tiên bọn họ xa cách đến bây giờ đã là bốn năm.
"Không sợ."
Chóp mũi bị hơi thở của cô phả ra hơi ngứa, em rụt cổ.
"Lại hôn cái nữa."
Em không sợ.
Wendy giận tái mặt, không cho em nhìn thấy đáy mắt cô cuộn trào gió lốc. Lúc này đây, cô không hôn mũi em nữa, mà hung hăng ngậm lấy cánh môi em, cắn mút, lôi kéo...
Cô sẽ không tin tưởng mỗi một vẻ mặt đơn thuần khi em đòi hôn nữa.
Trong không khí quanh quẩn tiếng nước bọt hòa lẫn vào nhau, giống như âm thanh dùng tay bóp nát thịt quả vậy, có chất lỏng chảy ra từ kẽ hở ngón tay, dinh dính ẩm ướt, liếm một hớp, rất ngọt.
Wendy điều chỉnh động tác, dùng chân chế trụ em, không cho em có cơ hội nhúc nhích. Tay cô nắm núm vú màu hồng nhạt, bầu ngực trắng nõn bị cô xoa tới xoa lui, loang lổ vết đỏ nhìn ghê người.
Vốn dĩ đầu v* chỉ lớn hơn hạt quả quýt lại bị xoa thành lớn như hạt đậu nành, nhưng Irene lại không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy sảng khoái, sảng khoái đến đầu ngón chân cuộn tròn lại.
Em dùng chân trái kẹp lấy đùi phải, hoa huy*t chen chúc bên trong, em vừa hóp bụng nhỏ, trong cơ thể như có lục bình chứa nước giống lúc làm tình vậy, tiết ra lượng chất lỏng lớn. Lại mở chân ra, trên môi âm hộ đã dính ẩm ướt trong suốt.
Tay Wendy còn chưa sờ lên khe thịt đã cảm giác nóng hổi hơi ẩm.
"Ướt nhanh như vậy?"
Em vừa mới há mồm, lời nói lại bởi vì Wendy đột nhiên cắm ngón tay vào mà hóa thành rên rỉ.
"A."
Một ngón tay đã cảm thấy hơi bị đè ép, Wendy thọc vào bên trong một lát mới cho thêm ngón thứ hai vào, quả thực một bước cũng khó đi.
"Thật chặt."
Wendy cong ngón tay moi vách thịt mềm mại, tay cô không niết vú nữa mà kéo một cái gối đầu chống cao mông Irene lên, rồi sau đó lại dùng lực mở rộng không gian hoa huy*t, chờ dòng nước chảy ra ngày càng nhiều, cô mới ma sát quy đầu sưng to bên ngoài mị thịt.
Môi âm hộ mềm mại non nớt ướt nóng dán lên nấm đầu nóng hầm hập, Wendy thoải mái đến nỗi giật mình một cái, suýt nữa không kiềm chế được tiết ra.
Cô có bao nhiêu phấn khởi cũng chỉ mình cô rõ.
Mộng xuân đã từng đối với cô mà nói không khác gì ác mộng. Mà khi mộng xuân biến thành sự thật, cô cùng Irene trần trụi giao triền, chỉ còn một bước là lại có thể đưa bọn họ trở về điểm ban đầu — biến ác mộng thành mộng đẹp.
Nhưng Irene lại sinh ra nhút nhát.
"Chờ... Chờ một chút, chờ thêm một chút..."
Tên đã trên dây, không thể không bắn.
Wendy ôm chặt em.
"Đừng sợ."
Duỗi thẳng eo thọc về phía trước, phụt một tiếng, cắm vào.
"Ưm a..."
Năm ngón tay Irene đột nhiên cấu da thịt Wendy, đùi em siết cực chặt, nước ào ào chảy ra ngoài, hoa tâm vừa hút liền trực tiếp đạt đến cao trào.
Thật là chặt đến đáng sợ, còn chặt hơn cả lần đầu.
Hoa huy*t Irene vốn dĩ đã chặt hẹp, lại có thêm cao trào mang đến run rẩy co rút, Wendy cắn răng đẩy đưa, mỗi lần cắm đều bị kẹp khiến cô hít thở dồn dập.
Cô vỗ mông em.
"Thả lỏng chút."
Em kẹp càng chặt.
Wendy:
"..."
Cô định trả thù chà đạp nhũ thịt em để phân tán lực chú ý của bản thân.
Phát hiện vẫn không thể, dứt khoát gập một chân em đè lên vú em lắc lư, hoa huy*t lộ toàn bộ ra ngoài, côn th*t thọc vào rất nhanh, gần như chưa từng dừng lại, không có bất cứ quy luật nào, thao ra d*m thủy bay tứ tung văng khắp nơi.
Wendy bạnh cằm, ánh mắt ngập tràn sắc dục, có thể là do ánh đèn quá ái muội, Irene nhìn không thấu tâm tư của cô, em không nhìn nữa, nghiêng đầu nhắm mắt lại bị cô bóp cằm.
Nhìn tôi.
Cô hung hăng cắm, nhiều lần đánh trúng mị thịt mẫn cảm nhất của Irene, nếu không phải không thể kiềm chế tiếng thở dốc nặng nề, em còn tưởng rằng không phải em đang làm tình, mà là đang bị cưỡng bức.
Em không muốn nhìn cô, cô quá hung dữ.
"Nhìn tôi!"
Wendy lại nói.
Irene tức giận, nhấc chân quặp lấy eo thon của cô, ngay sau đó nhắm thẳng đập vào miệng cô!
Mùi máu tươi lan tỏa trong bầu không khí hai người giao triền, Irene hôn môi hoàn toàn xuất phát từ bản năng, không có bất kì kỹ xảo nào, em biết đó không phải máu của em.
Là của Wendy.
Vừa rồi hàm răng em đập trúng lợi cô.
Đáng đời!
Thể xác và tinh thần bị khoái cảm làm cho mỗi tấc thịt dần dần thích ứng dị vật xâm lấn khó chịu, em tìm được tư vị tình dục, bất mãn vặn vẹo eo nhỏ, Wendy lại không cho em động, siết chặt eo em dừng một lát rồi đột nhiên điên cuồng cắm vào rút ra!
"A! Chậm một chút!"
Một tay Wendy chống giường, một tay cố định eo em, mồ hôi trút như mưa.
"Không."
Côn th*t quá thô dài, động tác của Wendy lại quá nhanh, Irene rất sợ mình cứ như vậy bị thao chết ở trên giường, em ra sức xoắn chặt nam căn thao em đến dục tiên dục tử, nghênh đón lại là một đợt va chạm khác.
Bìu đang run rẩy, Irene biết cô sắp bắn, cô thả chậm tốc độ.
"Nói, phục chưa?"
Irene bị cô ma sát nửa vời, hiện tại cô nói cái gì em cũng sẽ gật đầu.
"Phục, phục, nhanh cho chị a!"
Nghe được đáp án bản thân mong muốn, Wendy cười một tiếng, khuôn mặt tràn đầy tình dục tăng thêm một phần hư hỏng.
"Tôi muốn em sau này chỉ để cho một mình tôi thao."
Những lời này em nghe cũng chưa nghe rõ đã gật đầu.
"Được, được... Cho em đi..."
Giống như người bệnh đang lên cơn nghiện.
"Em đồng ý rồi đó."
Wendy bẻ chân em ra, nâng lên rồi thao, điều hòa phả ra khí lạnh cũng không đẩy lui được cơn nóng trên người bọn họ.
Năm phút trôi qua, Irene thét lên một tiếng chói tai, ra sức thở hổn hển.
Thật là làm tình gây chết người mà..
---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz