ZingTruyen.Xyz

【 Chủ công 】 Tuyển tập Sữa Chua

Chương 12: Những ý tưởng kỳ quái của Samoyed

TiTach

Chương 12: Những ý tưởng kỳ quái của Samoyed / Thú hai chân vừa kỳ quặc vừa đáng yêu

【 Buồn ngủ quá… Ha à… 】

Ta buồn ngủ đến mức mí mắt cứ díp lại, ngáp một cái, cả người lười biếng nằm bẹp trên chiếc giường lớn vừa ấm vừa mềm, theo bản năng vểnh tai lên nghe ngóng động tĩnh của thú hai chân.

Không dám nhúc nhích.

Hoàn toàn không dám nhúc nhích.

Thật ra ta chẳng buồn ngủ tí nào, nhưng ta phải vờ như sắp ngủ rồi.

Cũng như đà điểu rúc đầu vào cát thôi, tự lừa mình dối chó.

Ta đang ngủ… đừng đánh thức ta… Ta đang ngủ… ta đang ngủ… ngủ…...

Hậu quả của việc nhất thời tinh trùng xông não giao phối với thú hai chân, chính là bây giờ ta run như cầy sấy, tim đập thình thịch, sợ thú hai chân từ gầm giường bò ra, cầm dao phập luôn cái ngoắc ngoắc của ta.

Anh ta sẽ thiến ta thật đó!!

Nghĩ lại mới thấy ta căn bản đánh không lại thú hai chân, bởi vì nếu anh ta đánh ta, ta sẽ không đời nào đánh trả, chỉ biết cúi đầu mặc cho anh ta đấm đá.

Phòng ngủ trống trải không mở cửa sổ, không khí không lưu thông, ngập ngụa mùi tinh dịch tanh tưởi và nước tiểu khai mù, tra tấn cái mũi chó của ta nghiêm trọng.

Ta vùi mũi vào chân trước, vờ ngủ nhắm mắt lại, thực tế là ở góc độ ta không thấy, tai ta đã dựng đứng lên, như cái máy nghe trộm, không bỏ sót bất cứ động tĩnh nào, đặc biệt là nhất cử nhất động của thú hai chân.

Đầu tiên thú hai chân nằm bẹp dưới gầm giường một lúc, "một lúc" này có thể là nửa tiếng, cũng có thể là một tiếng.

Ta không có khái niệm thời gian, chỉ cảm thấy thời gian trôi chậm ơi là chậm, cứ như đã qua cả năm trời.

Một lúc sau, thú hai chân ngọ nguậy lùi lại, bò từ dưới đất dậy. Ta có thể nghe rõ tiếng bàn chân anh ta giẫm lên đống dơ bẩn, và tiếng chất lỏng men theo đùi thú hai chân chảy xuống đất.

Trời ạ, vẫn chưa chảy xong à? Rốt cuộc ta đã bắn vào bao nhiêu?

Thú hai chân dường như đứng không vững, quỳ trên sàn, nửa thân trên bò lên mép giường thở hồng hộc.

Ta có thể cảm nhận được một luồng ánh mắt nóng rực chiếu lên cái đầu bự của ta, như muốn đập nát, bổ cái đầu ta ra xem bên trong chứa thứ bã đậu và cỏ dại gì.

Ta run rẩy một cách khó nhận ra, hai chân sau giấu dưới bụng đã bắt đầu run, ta tính toán chỉ cần thú hai chân nhúc nhích là ta sẽ co bốn cẳng chạy trốn, tuyệt đối, tuyệt đối không thể bị đánh.

Nhưng thú hai chân cứ đứng im, anh ta chỉ nhìn ta, dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá ta, trong đó một nửa thời gian, ánh mắt tập trung vào nửa thân dưới, tức là phần eo trở xuống của ta.

Anh ta lại nhìn rất lâu, ngay lúc ta sắp không nhịn được mà mở mắt ra, Trần Minh Chính* nặng nề thở dài một hơi, nói: “Tao kiếp trước có phải đã cho nổ tung dải Ngân Hà không? Sao lại nhặt phải mày?”

Ta: “…...”

Không dám động, hoàn toàn không dám động.

Thú hai chân nói tiếp: “Tao kiếp trước cho nổ Ngân Hà hay là Trái Đất? Chắc chắn là đã làm chuyện gì tày đình lắm, nên kiếp này mới đầu thai thành người song tính dị dạng, lại còn gặp phải con chó ngu nhà mày, đây chắc chắn là ông trời trừng phạt tao.”

Anh ta lải nhải lặp đi lặp lại, như… một… ờ… như một người điên tâm thần, nói trước quên sau.

Dù sao thì tư tưởng trung tâm vẫn là: kiếp trước anh ta là người rất xấu, và kiếp này ngàn vạn lần không nên nhặt ta về nhà.

Nói nửa ngày, anh ta chống người dậy, lảo đảo đi vào phòng tắm.

Khi nghe thấy tiếng thú hai chân vặn vòi nước nóng, và tiếng nước chảy ào ào, ta lập tức mở mắt, nghiêm túc suy nghĩ một chuyện quan trọng.

Thú hai chân bây giờ hối hận vì đã nhặt ta về, vậy, anh ta định vứt ta đi sao?

Ta sắp thành chó hoang sao?

Câu hỏi này đã định trước là không có lời giải đáp, bởi vì thú hai chân tắm xong đi ra, cần mẫn lau sạch đống bẩn thỉu trên sàn nhà cạnh giường.

Sau đó ném cả khăn tắm lẫn cây lau nhà vào thùng rác, rồi vạch chăn bên cạnh ta, chui vào.

Toàn bộ quá trình, anh ta không nói một lời, không liếc ta một cái, càng không có ý định đánh mắng ta, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Ta vừa định thả lỏng trái tim nhỏ đang treo lơ lửng, thú hai chân liền nhích lại gần.

Anh ta nằm sát bên ta, nửa người ta cứng đờ, chỉ nghe thú hai chân ngập ngừng một chút, dựa vào chân trước của ta, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không thể phủ nhận, cũng khá sướng, không ngờ làm tình lại thoải mái như vậy.”

“Cảm giác như trước đây đã bỏ lỡ ba trăm triệu.”

“…...” Ta ngủ rồi, ta ngủ rồi, ta không nghe thấy gì hết.

Bàn tay giấu dưới chăn từ từ di chuyển, ngập ngừng mà kiên định luồn qua giữa hai chân sau của ta.

Ngón tay anh ta đầu tiên sờ thấy lông chó dưới háng ta, rồi từ từ ấn xuống, các ngón tay dò dẫm, tìm thấy cái chóp đỏ hỏn ươn ướt.

Ta đã vắt kiệt giọt tinh chó cuối cùng, chóp đỏ hỏn không biến thành cây gậy đỏ hỏn được nữa.

Ngoắc ngoắc giấu trong cơ thể ta, cách một lớp da thịt kề sát với tay thú hai chân. Tay thú hai chân ấm áp, sạch sẽ, làm ta không kìm được rên hừ hừ một tiếng.

Thú hai chân tưởng ta tỉnh, tay phải vèo một cái rụt về, nằm bên cạnh ta không gây ra tiếng động nào.

Từ từ, tiếng hít thở từ cố tình nín nhịn trở nên đều đặn, ôn hòa.

Thú hai chân ngủ rồi, ta lại không buồn ngủ chút nào, mở to mắt trong đêm tối đen như mực, xuyên qua không khí hư vô, nhìn chằm chằm thú hai chân.

Ta có nói là giác quan của ta rất nhạy bén không?

Không chỉ là tai chó, mắt và mũi, mà còn có một thứ gì đó tồn tại trong não ta, nói không rõ, cũng không diễn tả được.

Ví dụ như bây giờ, ta có thể cảm nhận rất rõ ràng sự thay đổi thái độ của thú hai chân…... vì một cơ duyên nào đó, anh ta đã có sự thay đổi, nhưng cơ duyên đó là gì, ta không biết.

Ta cố gắng tìm hiểu cơ duyên đó là gì, tua lại trong đầu tất cả mọi chuyện đã xảy ra giữa ta và thú hai chân, xem lại từng chút một, suy nghĩ từng chút một.

Khi ta nhìn thấy cửa sổ không kéo rèm, xuyên qua cửa kính sát đất sáng sủa thấy ánh sáng le lói đằng xa, ta mới tìm ra câu trả lời.

Là giao phối.

Bởi vì ta và thú hai chân đã giao phối, đó chính là cơ duyên thay đổi anh ta.

Lần giao phối đầu tiên, thú hai chân sợ hãi, chán ghét.

Lần thứ hai cọ ngoắc ngoắc trên xe, thú hai chân vẫn kháng cự, nhưng không còn sợ hãi, thậm chí còn cắn môi dưới, ngập ngừng đón nhận ta.

Lần thứ ba, cũng chính là lần giao phối vừa rồi, anh ta không còn sợ hãi, chán ghét, hay phản kháng giãy giụa, nếu dùng từ "muốn cự tuyệt mà còn chào đón" để mô tả động tác của anh ta, thì sẽ thích hợp hơn.

Nếu không nói đến thứ cảm giác mơ hồ không rõ, chỉ dùng sự thật để ví dụ, ta cũng có thể đưa ra một bằng chứng hùng hồn nhất.

Trước lần giao phối đầu tiên, thú hai chân có cố ý nhìn cái chóp đỏ hỏn của ta, rất thản nhiên, rất quang minh chính đại, như đang ngắm hoa cỏ ven đường.

Sau lần giao phối đầu tiên, thú hai chân luôn bất giác liếc trộm cái chóp đỏ hỏn của ta, rồi vội vàng dời mắt đi, như thể thấy thứ gì đó bẩn thỉu không chịu nổi.

Nhưng sau lần giao phối thứ hai (trên xe), số lần anh ta nhìn trộm chóp đỏ hỏn của ta tăng vọt, đến mức ta cũng phải mặt đỏ tim đập.

Nếu không phải có lớp lông chó dày che mặt, thú hai chân không phát hiện ra mặt ta đỏ bừng, ta đã sớm đào một cái lỗ chó chui xuống rồi.

Theo số lần giao phối tăng lên, thú hai chân đang dần thích ứng với chuyện này, không còn sợ hãi phản kháng, mà là…. từ từ chấp nhận.

Và lý do chấp nhận, lập tức hiện lên trong đầu ta.

Là khoái cảm, là khoái cảm lan truyền toàn thân từ nơi kết nối khi giao phối, cảm giác này khiến anh ta chìm đắm, làm tan rã sự cự tuyệt của thú hai chân.

Có lẽ còn có lý do khác, dù sao đây cũng chỉ là suy nghĩ đơn phương của ta, là dựa trên suy đoán và kết luận của bản thân con chó này.

Ta không thể đọc được suy nghĩ của thú hai chân, nên không thể biết được lý do chính xác, nhưng khoái cảm cực lớn khi giao phối, tuyệt đối, tuyệt đối là một trong những lý do.

Nói cách khác, chính là… hì hì… thú hai chân thích cái ngoắc ngoắc của ta rồi!!

Ta vui sướng nhắm mắt ngủ bù, đầu óc toàn là cặp mông căng tròn núng nính và lỗ nhỏ của thú hai chân, chỉ cảm thấy bây giờ có thịt ăn, có lỗ để đụ, cuộc sống quá tuyệt vời.

Ta là con chó hạnh phúc nhất nhất nhất trên đời!!!

Con chó hạnh phúc nhất thế giới ăn xong thức ăn cho chó và cá hồi, lon ton bò lên lầu tìm thú hai chân chơi.

Dạo này thú hai chân làm việc rất bận, thường là trời tối mịt thật lâu sau mới về nhà, về đến biệt thự còn phải ở lì trong thư phòng rất lâu, xử lý xong hết công việc mới chịu về phòng ngủ.

Thú hai chân ngày nào cũng ra ngoài làm việc kiếm tiền, mua thức ăn cho chó và thịt cho ta, nên cần ta xoa dịu mệt mỏi, chỉ cần xoa xoa đầu chó và cái đuôi bự của ta, là anh ta có thể thả lỏng hơn nhiều rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz