[AOV - BL] Ngôi nhà chung của SGP
Extra 7. Thông số tình yêu (5/7)
Warning (vui lòng đọc kỹ):1. Vũ trụ song song (tách biệt với cốt truyện chính), yếu tố giả tưởng, ấm áp chữa lành, HE. :)))2. Bâng x Jiro x Fish (Jiro!Bottom)3. Update không cố định, ~10 part.4. Bâng Quý Cá 18+ (3P).
Trước khi Jiro kịp định thần nhìn rõ là ai vào phòng, Lai Bâng bỗng nhiên dịch người che lại tầm mắt em, cúi xuống bế nhóc con đang mơ hồ vào lòng rồi xoay lưng em về phía cửa. Anh bình tĩnh ngồi xuống giường, giống như con sư tử thị uy lãnh địa bằng cách vuốt ve tấm lưng trần trụi của Jiro. Lương Hoàng Phúc hất cánh cửa, lớp gỗ dày nặng đóng sầm lại tố cáo tâm trạng đã rơi rớt thậm tệ của ngôi sao đường giữa. "Lai Bánh, anh học được thói cắn trộm từ bao giờ vậy?" Jiro nghe ra tiếng hắn, cựa quậy muốn xoay người lại bị Lai Bâng kìm chặt, không những vậy còn ghì sát đầu em xuống vai mình. "Lai Bánh, bỏ tui ra..." Gương mặt của người đi rừng thoáng méo mó, dù sao chẳng ai thích bị so sánh với loài bốn chân, nhưng rất nhanh anh đã bỏ qua để buông lời trả đũa. "Chú ý cách dùng từ của em đi Cá, Quý không thuộc về em nên 'trộm' đéo phù hợp đâu." Lương Hoàng Phúc cười gằn, hắn đến gần hai người, trước ánh mắt chiếm hữu của Lai Bâng, chìa tay ra xoa chỏm tóc ướt nhẹp mồ hôi của cậu bé hắn yêu. Jiro nhận được sự trấn an của hắn, lập tức không còn giãy giụa nữa. "Thế à? Vậy Lai Bánh quên rằng, Quý đã nói Quý thích em sao. Cảm ơn anh đã 'chăm sóc' bạn trai em lúc em vắng nhà, giờ thì, hãy - trả - lại - cho - em." Lần đầu tiên sau từng ấy năm, hai con người vốn coi nhau như anh em ruột thịt, chiến hữu kề vai sát cánh trong mọi hoàn cảnh, đối trọi với nhau dưới tình thế không cho phép nhượng bộ. Jiro kẹp giữa hai người, càng lúng túng chẳng biết phải nói gì. Lai Bâng ôm em, giống như cảm nhận được sự phân vân của Jiro, đột nhiên nhếch môi cười ác liệt. Anh từ từ buông bàn tay đang ghì sau gáy em ra, trong tiếng thở phào nhẹ nhõm của em, đột ngột xoay người em ra đối diện với Lương Hoàng Phúc. Toàn bộ cơ thể xinh đẹp không hề che đậy gì mà phô bày trước mắt hắn, chuỗi hôn đỏ rực trải dài trên cổ em đâm vào tim hắn đau nhói. Lai Bâng liếm cổ Jiro như khiêu khích, một ngón tay ở lúc không người chú ý, thô bạo đâm thẳng vào lỗ nhỏ bên dưới em không ngừng chọc ngoáy. Jiro trợn to đôi mắt đen huyền, tiếng rên rỉ không thể kiềm chế thoát ra khỏi đôi môi đã bị hôn đến sưng đỏ. Tay em vô thức bám vào vạt áo của Cá, toàn thân co quắp muốn chống lại dị vật đang xâm nhập. Cơ thể sau khi mới cao trào luôn luôn là nhạy cảm nhất, mật huyệt không cần bôi trơn đã nhanh chóng bị kích thích mà tự động phân bố dâm dịch, tạo đà thuận lợi cho Lai Bâng càng không kiêng nể gì khai phá. "Thích em thì sao chứ, người đang làm Quý sung sướng là anh, người đang làm - tình với Quý là anh." Lương Hoàng Phúc siết chặt nắm tay, như thể một giây nữa thôi hắn sẽ lao vào đấm vỡ khuôn mặt khốn nạn của thằng anh đội trưởng. Hắn nhắm mắt lại vài giây, lúc mở mắt ra, thần sắc đã hoàn toàn thay đổi. "Lai Bánh thật ngây thơ, chuyện đó đâu phải chỉ mỗi anh làm được." Nói rồi, hắn cúi xuống ngậm môi Jiro, hương vị bạc hà mang theo từ phòng khám răng ùa vào thay thế mùi cồn đắng, đồng thời khéo léo nắm lấy hạ thân đang hưng phấn của em rồi chà sát. Jiro giống như con thuyền lảo đảo giữa từng lớp sóng ngàn và gió xoáy, cơ thể vô tình trở thành lãnh địa cho hai người đồng đội triển khai thế tranh đoạt. Những cảm xúc lạ lẫm tràn ngập trái tim em, xấu hổ, lo lắng, thậm chí là đôi phần sợ hãi. Chúng nhanh chóng bị thay thế bởi dục vọng xác thịt được khơi dậy ngày một bành trướng bởi anh và hắn. Phúc Lương để khuôn mặt em dựa sát vào đũng quần mình, nơi đã sớm phồng lên thành một bọc lớn. Jiro bám vào hông hắn, yết hầu trượt lên trượt xuống, cuối cùng em rướn người tới dùng răng kéo đai chun lỏng lẻo của cái quần, còn cách lớp vải mỏng của boxer, ngơ ngác đối diện với dương vật thật lớn. Lương Hoàng Phúc dường như hài lòng với phản ứng của nhóc con, khẽ vuốt vành tai đỏ rực của em hỏi nhỏ, "Quý thích không?" "A... Ưm~" Jiro vừa định trả lời, Lai Bâng ở sau lưng đột nhiên dùng sức nhấn mạnh vào tuyến tiền liệt của em, cắt ngang cuộc đối thoại làm anh khó chịu. Lương Hoàng Phúc không thèm chấp nhặt, tự mình cởi nốt boxer vướng víu, dương vật nóng rực bật ra cọ vào gò mà trắng nõn của Jiro, thậm chí để vương lại một sợi dịch trơn trong suốt. Hắn cạ nó vào môi em, dẫn dụ Jiro mở miệng ngậm vào. Khoang miệng của đối phương mềm mại như tơ lụa, ấm nóng lại ướt át, cái lưỡi ngây thơ không biết phải chạm vào đâu làm Lương Hoàng Phúc sung sướng kỳ lạ. Hắn yêu mọi biểu hiện của em, yêu cả cách em đang cảm thấy tội lỗi mà ra sức muốn bù đắp cho hắn. Lai Bâng nhìn em ngoan ngoan khẩu giao cho Hoàng Phúc, rốt cuộc mất hẳn kiên nhẫn mở rộng mật đạo ngọt ngào kia. Anh dùng sức tách mở hai cánh mông bị dâm dịch tẩm ướt đẫm, quy đầu to lớn đặt trước lỗ nhỏ đang co rút kịch liệt, khẽ liếm môi, dùng sức đâm một lần lút cán. Jiro bị anh làm quá đột ngột, dù đã được mở rộng trước đó nhưng vẫn là lần đầu tiên phát sinh quan hệ, cơn đau như bị xé rách làm đôi khiến em đổ mồ hôi lạnh, toàn thân co rút suýt nữa cắn vào vật đang lấp đầy miệng mình. Lai Bâng bị em kẹp chặt đến nỗi không thể di chuyển, nhẹ nhàng xoa nắn thắt lưng đang căng cứng của em, "Bé yêu thả lỏng nào, em cứ vậy sao anh đ* em được." Khuôn mặt Jiro đỏ bừng vì đau, không nhịn được quay đầu lườm anh, "Đ* cái đcm em..." Lai Bâng cười trừ, anh bỏ qua cái nhìn trách cứ của Hoàng Phúc, bắt đầu đưa đẩy hông mình, tận tình hưởng thụ cảm giác bị mật huyệt xinh đẹp ôm chặt. Mồ hôi lấm tấm phủ kín đường cong của tấm lưng nhỏ do anh đâm rút đến mức phải ưỡn cong lên, Lai Bâng thích thú càng tăng tốc độ, quy đầu tìm được điểm mẫn cảm nằm ở vị trí không sâu, ra sức mài lên đó để Jiro dù đang bị lấp kín miệng cũng phải rên rỉ trong cổ họng. Đằng trước và đằng sau đều bị va chạm kịch liệt, khoái cảm khi bị tận tình chăm sóc nhanh chóng làm Jiro lên đỉnh lần thứ hai, dưới điều kiện hoàn toàn không ai chạm vào nơi đó. Hai người kia đột ngột bị siết chặt không hẹn mà cùng dừng lại cho em thở dốc, Lương Hoàng Phúc nhìn vệt tinh dịch bắn lên chân mình, liếm môi nói với Lai Bâng. "Ê, đổi chỗ đi." <Cont> Bị dí nên chưa edit, anh em đọc nếu thấy lỗi chính tả thì comment cho tui sửa nhé. Phần sau, không hẹn ngày update nha =))
Trước khi Jiro kịp định thần nhìn rõ là ai vào phòng, Lai Bâng bỗng nhiên dịch người che lại tầm mắt em, cúi xuống bế nhóc con đang mơ hồ vào lòng rồi xoay lưng em về phía cửa. Anh bình tĩnh ngồi xuống giường, giống như con sư tử thị uy lãnh địa bằng cách vuốt ve tấm lưng trần trụi của Jiro. Lương Hoàng Phúc hất cánh cửa, lớp gỗ dày nặng đóng sầm lại tố cáo tâm trạng đã rơi rớt thậm tệ của ngôi sao đường giữa. "Lai Bánh, anh học được thói cắn trộm từ bao giờ vậy?" Jiro nghe ra tiếng hắn, cựa quậy muốn xoay người lại bị Lai Bâng kìm chặt, không những vậy còn ghì sát đầu em xuống vai mình. "Lai Bánh, bỏ tui ra..." Gương mặt của người đi rừng thoáng méo mó, dù sao chẳng ai thích bị so sánh với loài bốn chân, nhưng rất nhanh anh đã bỏ qua để buông lời trả đũa. "Chú ý cách dùng từ của em đi Cá, Quý không thuộc về em nên 'trộm' đéo phù hợp đâu." Lương Hoàng Phúc cười gằn, hắn đến gần hai người, trước ánh mắt chiếm hữu của Lai Bâng, chìa tay ra xoa chỏm tóc ướt nhẹp mồ hôi của cậu bé hắn yêu. Jiro nhận được sự trấn an của hắn, lập tức không còn giãy giụa nữa. "Thế à? Vậy Lai Bánh quên rằng, Quý đã nói Quý thích em sao. Cảm ơn anh đã 'chăm sóc' bạn trai em lúc em vắng nhà, giờ thì, hãy - trả - lại - cho - em." Lần đầu tiên sau từng ấy năm, hai con người vốn coi nhau như anh em ruột thịt, chiến hữu kề vai sát cánh trong mọi hoàn cảnh, đối trọi với nhau dưới tình thế không cho phép nhượng bộ. Jiro kẹp giữa hai người, càng lúng túng chẳng biết phải nói gì. Lai Bâng ôm em, giống như cảm nhận được sự phân vân của Jiro, đột nhiên nhếch môi cười ác liệt. Anh từ từ buông bàn tay đang ghì sau gáy em ra, trong tiếng thở phào nhẹ nhõm của em, đột ngột xoay người em ra đối diện với Lương Hoàng Phúc. Toàn bộ cơ thể xinh đẹp không hề che đậy gì mà phô bày trước mắt hắn, chuỗi hôn đỏ rực trải dài trên cổ em đâm vào tim hắn đau nhói. Lai Bâng liếm cổ Jiro như khiêu khích, một ngón tay ở lúc không người chú ý, thô bạo đâm thẳng vào lỗ nhỏ bên dưới em không ngừng chọc ngoáy. Jiro trợn to đôi mắt đen huyền, tiếng rên rỉ không thể kiềm chế thoát ra khỏi đôi môi đã bị hôn đến sưng đỏ. Tay em vô thức bám vào vạt áo của Cá, toàn thân co quắp muốn chống lại dị vật đang xâm nhập. Cơ thể sau khi mới cao trào luôn luôn là nhạy cảm nhất, mật huyệt không cần bôi trơn đã nhanh chóng bị kích thích mà tự động phân bố dâm dịch, tạo đà thuận lợi cho Lai Bâng càng không kiêng nể gì khai phá. "Thích em thì sao chứ, người đang làm Quý sung sướng là anh, người đang làm - tình với Quý là anh." Lương Hoàng Phúc siết chặt nắm tay, như thể một giây nữa thôi hắn sẽ lao vào đấm vỡ khuôn mặt khốn nạn của thằng anh đội trưởng. Hắn nhắm mắt lại vài giây, lúc mở mắt ra, thần sắc đã hoàn toàn thay đổi. "Lai Bánh thật ngây thơ, chuyện đó đâu phải chỉ mỗi anh làm được." Nói rồi, hắn cúi xuống ngậm môi Jiro, hương vị bạc hà mang theo từ phòng khám răng ùa vào thay thế mùi cồn đắng, đồng thời khéo léo nắm lấy hạ thân đang hưng phấn của em rồi chà sát. Jiro giống như con thuyền lảo đảo giữa từng lớp sóng ngàn và gió xoáy, cơ thể vô tình trở thành lãnh địa cho hai người đồng đội triển khai thế tranh đoạt. Những cảm xúc lạ lẫm tràn ngập trái tim em, xấu hổ, lo lắng, thậm chí là đôi phần sợ hãi. Chúng nhanh chóng bị thay thế bởi dục vọng xác thịt được khơi dậy ngày một bành trướng bởi anh và hắn. Phúc Lương để khuôn mặt em dựa sát vào đũng quần mình, nơi đã sớm phồng lên thành một bọc lớn. Jiro bám vào hông hắn, yết hầu trượt lên trượt xuống, cuối cùng em rướn người tới dùng răng kéo đai chun lỏng lẻo của cái quần, còn cách lớp vải mỏng của boxer, ngơ ngác đối diện với dương vật thật lớn. Lương Hoàng Phúc dường như hài lòng với phản ứng của nhóc con, khẽ vuốt vành tai đỏ rực của em hỏi nhỏ, "Quý thích không?" "A... Ưm~" Jiro vừa định trả lời, Lai Bâng ở sau lưng đột nhiên dùng sức nhấn mạnh vào tuyến tiền liệt của em, cắt ngang cuộc đối thoại làm anh khó chịu. Lương Hoàng Phúc không thèm chấp nhặt, tự mình cởi nốt boxer vướng víu, dương vật nóng rực bật ra cọ vào gò mà trắng nõn của Jiro, thậm chí để vương lại một sợi dịch trơn trong suốt. Hắn cạ nó vào môi em, dẫn dụ Jiro mở miệng ngậm vào. Khoang miệng của đối phương mềm mại như tơ lụa, ấm nóng lại ướt át, cái lưỡi ngây thơ không biết phải chạm vào đâu làm Lương Hoàng Phúc sung sướng kỳ lạ. Hắn yêu mọi biểu hiện của em, yêu cả cách em đang cảm thấy tội lỗi mà ra sức muốn bù đắp cho hắn. Lai Bâng nhìn em ngoan ngoan khẩu giao cho Hoàng Phúc, rốt cuộc mất hẳn kiên nhẫn mở rộng mật đạo ngọt ngào kia. Anh dùng sức tách mở hai cánh mông bị dâm dịch tẩm ướt đẫm, quy đầu to lớn đặt trước lỗ nhỏ đang co rút kịch liệt, khẽ liếm môi, dùng sức đâm một lần lút cán. Jiro bị anh làm quá đột ngột, dù đã được mở rộng trước đó nhưng vẫn là lần đầu tiên phát sinh quan hệ, cơn đau như bị xé rách làm đôi khiến em đổ mồ hôi lạnh, toàn thân co rút suýt nữa cắn vào vật đang lấp đầy miệng mình. Lai Bâng bị em kẹp chặt đến nỗi không thể di chuyển, nhẹ nhàng xoa nắn thắt lưng đang căng cứng của em, "Bé yêu thả lỏng nào, em cứ vậy sao anh đ* em được." Khuôn mặt Jiro đỏ bừng vì đau, không nhịn được quay đầu lườm anh, "Đ* cái đcm em..." Lai Bâng cười trừ, anh bỏ qua cái nhìn trách cứ của Hoàng Phúc, bắt đầu đưa đẩy hông mình, tận tình hưởng thụ cảm giác bị mật huyệt xinh đẹp ôm chặt. Mồ hôi lấm tấm phủ kín đường cong của tấm lưng nhỏ do anh đâm rút đến mức phải ưỡn cong lên, Lai Bâng thích thú càng tăng tốc độ, quy đầu tìm được điểm mẫn cảm nằm ở vị trí không sâu, ra sức mài lên đó để Jiro dù đang bị lấp kín miệng cũng phải rên rỉ trong cổ họng. Đằng trước và đằng sau đều bị va chạm kịch liệt, khoái cảm khi bị tận tình chăm sóc nhanh chóng làm Jiro lên đỉnh lần thứ hai, dưới điều kiện hoàn toàn không ai chạm vào nơi đó. Hai người kia đột ngột bị siết chặt không hẹn mà cùng dừng lại cho em thở dốc, Lương Hoàng Phúc nhìn vệt tinh dịch bắn lên chân mình, liếm môi nói với Lai Bâng. "Ê, đổi chỗ đi." <Cont> Bị dí nên chưa edit, anh em đọc nếu thấy lỗi chính tả thì comment cho tui sửa nhé. Phần sau, không hẹn ngày update nha =))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz