ZingTruyen.Xyz

Ám Hoả - Cấm Kỵ

Chương 53: Về quê

sofianguyen03

Ngày hôm sau Nhan Thiến nhận bảng điểm xong, liền cùng ba xuất phát trở về nhà ông bà nội.
Thành tích thi cử lần này của cô không tệ, xếp thứ năm trong lớp và thuộc top 100 của trường.
Cô cảm thấy rất hài lòng, quyết định mang bảng điểm về cho ông bà xem.
Từ thành phố A đến thành phố N, đi tàu cao tốc chỉ mất khoảng một tiếng, tự lái xe thì cần khoảng hai tiếng rưỡi.
Hai cha con xuất phát lúc chín giờ, đến nhà ông nội vừa đúng lúc đến giờ ăn trưa.
Nhan Thiến vừa nghĩ đến mấy ngày sau đều có thể ở cùng một chỗ với ba, trong lòng có một loại cảm giác mong chờ khó hiểu, còn về phần mong chờ cái gì, cô cũng không thể nói rõ ràng ra được.
Lúc xe chạy ra khỏi nhà, Nhan Tê Trì một tay cầm vô lăng, liếc mắt nhìn cô một cái, hỏi: "Cười cái gì?"
Nhan Thiến theo bản năng ngồi thẳng dậy, mím môi, mở miệng nói: "Không có cười."
Trong mắt Nhan Tê Trì, tâm tư của cô gái gần như trở nên trong suốt, toàn bộ đều viết hết trong mắt, nhưng ông không vạch trần cô, chỉ đổi qua câu hỏi khác, hỏi: "Rất vui sao?"
Lần này Nhan Thiến không phủ nhận, nói: "Rất vui, con rất nhớ ông bà nội, muốn ăn cơm do bà nội nấu."
Nhan Tê Trì lộ ra ý cười nhàn nhạt, "Tài nấu ăn của bà nội con là tốt nhất trong thôn."
Nhan Thiến nhớ đến lúc trước, ba ba từng thể hiện tài nấu ăn của mình trước mặt cô, liền hỏi: "Tài nấu ăn của ba ba, cũng là học từ bà nội sao?"
Nhan Tề Trì lái xe ra khỏi cửa tiểu khu, chạy vào đường lớn, thờ ơ đáp: "Ừ, bà nói ..."
Nói một nửa, ông liền dừng lại, sau đó không mở miệng nữa.
"Bà nói gì?" Nhan Thiến tò mò hỏi.
Nhan Tê Trì lắc đầu, "Không có gì."
Nhan Thiến biết ông còn chưa nói hết chuyện, chỉ là không muốn nói, cô cũng không hỏi thêm.
Lấy điện thoại di động ra gọi video cho bà nội, nói cho bọn họ biết cô và ba chuẩn bị lên cao tốc.
"Sáng sớm ông nội con đi chợ lớn mua đồ ăn, buổi trưa bà nội nấu đồ ăn cho hai cha con các con." Bà nội cười trước ống kính đến nỗi nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn.
"Vâng ạ, buổi sáng con cũng không ăn được mấy miếng, giữ bụng để trở về ăn đại tiệc do bà nội nấu!"
Ngày thường Nhan Thiến vẫn luôn giữ một bộ dạng văn nhã an tĩnh, cũng chỉ có ở trước mặt ông bà nội mới có vẻ hoạt bát hơn một chút.
Nhan Thiến như vậy, làm cho Nhan Tê Trì nhịn không được nhìn thêm vài lần.
Rất dễ thương, ông không nhịn được mà nghĩ vậy.
Bởi vì muốn về quê, đêm hôm trước Nhan Thiến hưng phấn quá mức, hơn nửa đêm cũng không ngủ, lúc này xe vừa lái lên cao tốc.
Cô bắt đầu ngáp, nói điện thoại với bà nội xong, Nhan Tê Trì liền bảo cô hạ ghế xuống, nhắm mắt lại ngủ bù.
Ban đầu Nhan Thiến còn kiên trì nói không cần, sợ ba một mình lái xe nhàm chán, nhưng sau đó không chịu nổi mí mắt bắt đầu đánh nhau, liền ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Mơ mơ màng màng ngủ một hồi, lúc tỉnh lại xe đã dừng lại, ba cũng không ở trong xe, Nhan Thiến ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện bọn họ đang ở khu tự phục vụ trên đường cao tốc.
Ba đứng cách đó không xa, vừa gọi điện vừa hút thuốc.
Đầu óc của Nhan Thiến còn có chút choáng váng, người còn chưa ngồi vững, liền thuận tay cởi dây an toàn, đẩy cửa rồi xuống xe.
Vừa đứng vững, mới phát hiện gió bên ngoài rất lớn, mái tóc dài khoác bên vai cô đều bị thổi bay.
Nhan Tê Trì vốn đưa lưng về phía xe nói chuyện điện thoại, nghe thấy tiếng mở cửa liền xoay người nhìn lại.
Thấy Nhan Thiến vẻ mặt còn mơ hồ, lập tức nhíu mày, ném tàn thuốc vào thùng rác, sải bước đi về phía cô.
Lại một trận gió thổi tới, thổi bụi mịn bay lên, Nhan Thiến lập tức nheo mắt lại, một giây sau, cô bị ôm lấy trong vòng tay ấm áp rắn chắc.
"Còn chưa tỉnh ngủ lại ra đây làm gì?" Ông nói.
Đầu Nhan Thiến choáng váng, đưa tay ôm lấy eo của ba, vùi mặt trước ngực ông.
Nhan Tê Trì vì che gió cho cô, kéo áo khoác mỏng trên người ra, đắp lên người cô, sau đó tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Ông nói với người đàn ông ở trong điện thoại: "Ngày mai sẽ chốt thời gian gặp mặt, còn bây giờ thì không chắc chắn."
Đối phương lại nói cái gì đó, ông không yên lòng mà đáp ứng.
Thấy con gái trong ngực định giơ tay lên muốn dụi mắt, ông nhanh một bước nắm lấy cổ tay cô, lại cúi người xuống, nhẹ nhàng liếm liếm mí mắt của cô.
Một giây sau, cổ ông đã bị hai tay của con gái ôm lấy, một đôi môi dịu dàng mềm mại cũng thuận thế dán lên.
Nhan Tê Trì nhất thời không kịp phản ứng, môi đã bị hôn.
Ông ngơ ngác vài giây sau mới há miệng đáp lại nụ hôn của cô.
Người bên kia điện thoại còn đang lải nhải nói chuyện, người bên này điện thoại sớm đã không rảnh bận tâm.
Cuối cùng ông dứt khoát cúp điện thoại, nhét vào trong túi, sau đó ôm eo con gái, gia tăng nụ hôn này.
Môi lưỡi quấn quýt, hô hấp của hai người dần dần rối loạn tiết tấu, cánh tay Nhan Tê Trì mạnh mẽ siết eo cô, giống như muốn hòa quyện cô vào trong thân thể.
Khu dịch vụ này lưu lượng xe không lớn, nhưng thỉnh thoảng cũng có xe ra vào, vị trí bọn họ đứng rất dễ thấy.
Thỉnh thoảng lại có ánh mắt tìm tòi của người qua đường, nhưng ai cũng sẽ không đoán được.
Hai người thoạt nhìn giống như một đôi tình nhân đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt này, thực chất là  một đôi cha con.
Hồi lâu sau, Nhan Tê Trì mới chấm dứt nụ hôn bất thình lình này, nhìn vẻ mặt thẹn thùng của con gái, nhịn không được cười hỏi: "Tỉnh rồi sao?"
Nhan Thiến vội vàng gật đầu, "Ừm."
Chờ Nhan Thiến đi vệ sinh, Nhan Tê Trì liền lái xe rời khỏi khu dịch vụ.
Hai người ai cũng không nhắc tới tập phim ngoài ý muốn mới xảy ra lúc nãy.
Nhan Thiến nằm ở chỗ ngồi nghĩ: Có thể là bởi vì rời khỏi nhà, cảm thấy tự do, nên mới không kìm lòng được mà hôn ba như vậy, đây là quang minh chính đại vụng trộm.
Đọc truyện xong hãy nhấn ⭐️ cho mình nhé iuuu

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz